Sàn giao dịch bất động sản Biển Đông

Sàn giao dịch bất động sản Biển Đông

>

Tuesday 3 June 2014

Quân đội cộng sản Việt Nam làm gì trước việc giàn khoan


Đơn trình báo vụ "5 tên côn đồ dùng hung khí truy sát mẹ con chị Trần Thị Nga" ngày 25/05/2014

CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự Do - Hạnh Phúc
---------
Hà Nội, ngày 30 tháng 05 năm 2014

ĐƠN TRÌNH BÁO
(V/v: Đánh người)

Kính gửiCông an huyện Thanh Trì – thành phố Hà Nội

Tôi là Trần Thị Nga, Sinh ngày 28/4/1977; Chứng minh nhân dân số: 168125829 do Công an Hà Nam cấp ngày 25/01/2014; Địa chỉ: Xóm 3, Đồng phú, xã Nguyên Lý, huyện Lý Nhân, Hà Nam. Tôi làm đơn này xin trình báo về việc tôi và và hai con của tôi bị đánh như sau:

Khoảng 16h ngày 25/5/2014, anh Phan Văn Phong chở ba mẹ con tôi (gồm tôi, cháu Trần Văn Tài sinh ngày 27/11/2012 và cháu Trần Văn Phú sinh ngày 26/3/2010) bằng xe máy từ nhà ông Nguyễn Tường Thụy, số 11 cụm Quỳnh Lân, xã Vĩnh Quỳnh, huyện Thanh Trì, Hà Nội đi ra Bến xe Giáp Bát, khi chúng tôi đi tới cổng Công ty Cơ khí điện thủy lợi, Km 10 quốc lộ 1A, xã Tứ Hiệp, Thanh Trì, Hà Nội thì bị 05 thanh niên lạ mặt đi 2 xe máy từ phía sau vượt lên rồi dùng típ sắt vụt vào vai, vào tay tôi, đồng thời chúng đổ xe máy của chúng tôi, cả 4 người chúng tôi bị ngã xuống đất (Phú ngồi trước, tới anh Phong, bé Tài và tôi). Khi chúng tôi ngã, cả 5 thanh niên kia tập trung vào đánh tôi, tôi phải bỏ chạy vào nhà bán ô tô bên lề đường để lánh nạn và kêu cứu, một trong số 5 thanh niên kia cầm típ sắt đuổi theo vào trong nhà bán ô tô để đánh tôi, một người đàn ông ngồi ở bàn quầy đã đứng lên bảo vệ tôi, lúc này người thanh niên kia mới cầm típ sắt chạy ra ngoài và lên xe bỏ đi.

Tôi chạy ra đường đón con, lập tức tôi bị người thanh niên vừa xông vào nhà bán ô tô lúc trước cầm típ sắt truy đuổi đánh tôi, tôi chạy vào sân của Công ty Cơ khí điện thủy lợi kêu cứu, trong sân có rất nhiều nam công nhân đang làm việc, tôi bám vào sau lưng một nam công nhân ở đó để lánh nạn, tên cầm típ sắt đánh tôi mấy cái vào vai vào đùi rồi bỏ chạy. Sau đó, cả 4 chúng tôi ngồi ở Công ty Cơ khí điện thủy lợi chờ bạn bè đến đưa về. Khi tôi đang cho cháu Tài bú thì bọn chúng quay lại lần nữa và vẫn tên vừa đánh tôi cùng một tên to béo khác, cả hai cùng cầm típ sắt truy đuổi, đánh tôi khi tôi đang bế bé Tài trên tay. Tôi chạy lòng vòng trong sân Công ty Cơ khí điện thủy lợi và kêu cứu, vừa chạy chúng vừa dùng típ sắt đánh vào đầu, vai và tay tôi, tới khi mẹ con tôi ngã ra sân thì chúng đánh túi bụi, tên to béo vụt hai nhát vào đầu gối tôi làm tôi bị gãy xương bánh chè. Anh Phan Văn Phong chạy ra can ngăn thị bị chúng dùng típ sắt đánh một nhát vào đầu và một nhát vào tay. Khi tôi bị gãy chân và kêu gào thảm thiết thì hai tên côn đồ mời dừng tay rồi bỏ chạy.

Tôi tự gọi xe cứu thương 115, một lúc sau xe cứu thương đến đưa mẹ con tôi đến bệnh viện Bộ Nông Nghiệp ở Ngọc Hồi, Thanh Trì để cấp cứu. Bệnh viện chụp XQ và chụp CT cắt lớp, kết quả tôi bị gãy xương bánh chè chân phải, cổ tay trái, hai bắp tay, hai vai, đùi trái và đầu đều bị bầm dập thâm tím. Khoảng 7h tối cùng ngày chúng tôi chuyển đến bệnh viện Việt Đức, ngày 26/5 bệnh viện báo do quá nhiều bệnh nhân nên tuần sau tôi mới được mổ. Chiều 26/5 chúng tôi chuyển đến bệnh viện Việt Pháp, tôi phải mổ và điều trị tại bệnh viện 04 ngày, ngày 29/5 tôi mới ra viện.

Kính thưa Qúy Cơ quan!

Ba mẹ con tôi không có thù oán gì với nhóm 05 người thanh niên lạ mặt nêu trên, nhưng lại bị chúng truy đuổi và tấn công rất dã man, làm tôi bị thương tích trầm trọng toàn cơ thể, gây hoảng loạn tâm lý cho hai con của tôi. Đến bây giờ, cả người tôi vẫn đau ê ẩm, tôi vô cùng hoang mang, lo sợ mỗi khi ra đường. 

Để đảm bảo công bằng pháp luật, bảo đảm an ninh trật tự an toàn xã hội, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của công dân. Nay, tôi làm đơn này trình báo về hành vi đánh người của nhóm 05 thanh niên vào chiều ngày 25/05/2014 nêu trên. Kính đề nghị Qúy Cơ quan trong phạm vi thẩm quyền của mình điều tra làm rõ vụ việc, xử lý nghiêm minh những đối tượng có hành vi vi phạm pháp luật.

Trên đây là toàn bộ nội dung trình báo của tôi. Rất mong nhận được sự lưu tâm, xem xét, giúp đỡ của Qúy Cơ quan.

Xin trân trọng cảm ơn!

Người trình báo

Trần Thị Nga



Đây chính là Hung Thủ dùng hung khí Truy Sát mẹ con tôi



Bài viết liên quan:




Cái loa hát chiêu đãi giặc Tàu xâm lược biển Đông, cây gậy sắt đập người yêu nước!

“Thời xưa Đại tướng cầm quân
Thời nay đại tướng cầm quần, đội loa!”

Nguyễn Hùng, Trần Hoài Nam (Danlambao) - Ngày quốc tế lao động 01/05/2014 là ngày ăn mừng lớn của những người cộng sản trong đó có cộng sản Việt Nam. Bọn Tàu cộng cũng đã ăn mừng ngày này bằng hành động ngang nhiên mang một thành phố nổi, giàn khoan khổng lồ Hải Dương HD981, vào cắm sâu trong vùng đặc quyền kinh tế 200 dặm trên biển Đông của Việt Nam.

Để cho một cấu trúc khổng lồ ngang nhiên vào sâu hơn 100 Km trong lãnh hải của Tổ quốc mà quân đội các binh chủng, đặc biệt binh chủng hải quân và không quân, không hay biết gì (?) cho đến khi báo chí và truyền thông tại Tàu, Hongkong đưa tin; toàn bộ tướng lãnh chỉ huy quân đội cần phải bị trừng phạt, phải bị kỷ luật, phải bị cách chức lột lon và đình chỉ công tác, đưa ra xét xử trước tòa án quân sự về tội chểnh mảng trách nhiệm gây thiệt hại nghiêm trọng về toàn vẹn lãnh thổ. Không những tướng lãnh chỉ huy trong quân đội phải bị trừng phạt mà lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam cũng phải chịu tội trước toàn dân vì sai lầm nghiêm trọng trong chính sách kết bạn đồng chí và nối giáo với bọn giặc Tàu cộng cướp nước, nhận giặc Tàu làm thầy.

Với lỗi lầm rất nghiêm trọng là để giặc Tàu tự do cướp biển cướp đảo, giết hại ngư dân, toàn dân Việt nghỉ rằng quân đội (nhân dân) Việt Nam, đặc biệt hai binh chủng hải quân và không quân, sẽ chuộc tội trước toàn dân bằng những hành động quân sự quyết liệt để nhanh chóng đuổi bọn cướp Tàu và giàn khoan dầu của chúng ra khỏi vùng lãnh hải 200 hải lý của Việt Nam. Về phía đảng cộng sản Việt Nam và nhà nước của đảng cũng phải nhanh chóng nhận hòa toàn trách nhiệm trước toàn dân và có những hành động ngoại giao quyết liệt đối với bọn xâm lược Tàu cộng.

Đảng, nhà nước và nhất là quân đội Việt Nam đã và đang làm gì trước hành động xâm lược, khủng bố ngư dân của bọn bành trướng Tàu cộng, trong khi toàn dân đang sôi sục liên tục xuống đường biểu tình đả đảo bọn xâm lược Tàu cộng?

Quân đội cộng sản Việt Nam làm gì trước việc giàn khoan đang cắm sâu trong vùng lãnh hải Việt Nam? 

Trong khi hải quân Tàu cộng mang vào hằng trăm tàu thuyền và cả chiến hạm vào chiếm đóng một vùng rộng lớn thuộc lãnh hải Việt Nam với lý do phi lý là để bảo vệ giàn khoan dầu được mang vô lãnh hải của Việt Nam một cách phi pháp, tàu chiến ngụy trang tàu cảnh sát biển của giặc Tàu cộng ngang nhiên tung ủi vào các tàu thuyền dân sự và cảnh sát biển của Việt Nam, trên không chúng cho máy bay quân sự các loại kiểm soát toàn bộ vùng trời xung quanh khu vực họ đang chiếm đống, công khai dùng vũ lực đánh phá các tàu thuyền của Việt Nam thì lực lượng hải quân không thấy đâu, trái lại các tàu thuyền cảnh sát biển của Việt Nam lại dùng LOA để tuyên truyền với những đồng chí bạn vàng bạn tốt của đảng cộng sản Việt Nam. Không biết bọn Tàu cộng trên giàn khoan HD 981 có nghe được những lời líu lo của cán bộ tuyên truyền Việt cộng không vì các tàu LOA nằm xa đến 10Km nhưng chỉ mang lại kết quả là tàu “LOA” của Việt Nam bị tung, bị ủi, bị xịt nước tơi bời, chỉ co vòi cụp đuôi chạy tránh.

Bộ đội hải quân cộng sản Việt Nam dùng LOA cùng hòa tấu với kèn thúc quân của bọn xâm lược hải tặc Tàu cộng, cùng xướng họa tình nghĩa với những người đồng chí Tàu cộng “16 chữ vàng 4 tốt” của đảng cộng sản Việt Nam. Trong lúc bọn xâm lược Tàu cộng càng lúc càng hung hăng, gia tăng cường độ khủng bố, đánh đuổi những tàu cảnh sát biển của Việt Nam và đâm chìm nhiều tàu đánh cá của ngư dân rồi vu khống rằng ngư dân Việt Nam hành hung các tàu của chúng, cấm ngư dân lai vãng đánh bắt trong khu vực họ đặt giàn khoan dầu, tại cuộc hội nghị quốc tế tại Shangri-LaSingapore ngày 31/05/2014, tròn một tháng từ ngày bọn xâm lược Tàu mang giàn khoan dầu HD981chiếm lãnh thổ vùng biển của Việt Nam, ngài “đại tướng vát loa” Quang cũng vát LOA hô hố cùng điệu cùng “tông” với bọn giặc Tàu cộng: “Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể các mặt đang phát triển tốt đẹp”.Câu vè dưới đây diễn tả rất chính xác bản chất của chế độ cộng sản Việt Nam :

“Thời xưa đại tướng cầm quân
Thời nay đại tướng cầm quần, đội Loa”

Đảng và quân đội cộng sản Việt Nam đang tiến tới đỉnh cao của chiến thuật “hòa bình” chống giặc Tàu xâm lược: trong nước những tay sai đảng viên đảng cộng sản Việt Nam khiêu vũ với điệu nhạc của bài hát Tàu “Trung quốc chính nghĩa” trước tượng đài vua Lý Thái Tổ, ngoài biển thì dùng LOA “hát hò” và đua thuyền, mừng giao biển dâng đảo, sống chung hòa bình!

Dân chúng Việt Nam trong ngoài nước từ lâu đã lên án hành động gây hấn và xâm lược của bọn Tàu cộng. Nhiều cuộc biểu tình lớn nhỏ được người dân trong nước thực hiện để bày tỏ lòng yêu nước chống xâm lược Tàu. Đối với bọn Tàu cộng đang xâm chiếm lãnh thổ Việt Nam thì đảng cộng sản Việt Nam tâng bốc, quyết làm bạn đầu ấp tay gối, là đồng chí thâm tình. Nhưng với người dân Việt đứng lên bày tỏ lòng yêu nước chống quân Tàu cộng xâm lược thì đảng cộng sản Việt Nam gán là thế lực thù địch, là phản động vì dám công khai chống Tàu cộng. Đảng cộng sản Việt Nam dùng mọi cách mọi tiểu xảo để đánh phá những cuộc biểu tình chống bọn xâm lược Tàu cộng. Một trong những cách không dùng đến bạo lực cũng là cái “LOA”. Họ dùng loa với cường độ lớn để át những lời tố cáo bọn xâm lược Tàu cộng, dùng loa hát các bài hát Tàu khiêu vũ đú đỡn để phá quẩy cuộc xuống đường biểu tình chống Tàu cộng. 


Trong các lần biểu tình phản đối Tàu đưa giàn khoan dầu HĐ981 vào sâu trong vùng lãnh hải đặc quyền kinh Tế Việt Nam, đảng cộng sản Việt Nam cũng dùng trò “LOA” với Tàu cộng. Họ tổ chức văn nghệ tại các khu vực có biểu tình với nhạc tình tự ước ác để phá đám biểu tình chống xâm lược Tàu, hay cũng tổ chức mít tinh ngồi nhưng lại mang bêu rêu hình HCM lộng kiến, biểu ngữ “Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại”, “Đảng cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm” hay các cuộc mít tinh trong phòng lạnh với các biểu ngữ “Hòa bình trên biển Đông” vô thưởng vô phạt. Họ không đề cập gì đến hành động xâm lược của Tàu cộng mang giàn khoan dầu vào vùng lãnh hải của Việt Nam. Bọn này đích thực là bọn phản động mãi quốc cho bọn Tàu cộng để cầu vinh.

Trong khi lãnh hải đang bi Tàu lấn chiếm dùng giàn khoan dầu HD-981 làm bình phong, dân chúng biểu tình chống Tàu xâm lược biển Đông, đoàn thanh niên cộng sản huy động tay sai bày trò biểu diễn nghệ thuật trước tiền đình của nhà hát Sài gòn (ngày 11/05/2014)

Bọn phản quốc tay sai cho bọn xâm lược Tàu không chỉ dùng những phương cách mềm để phá và ngăn việc bày tỏ lòng yêu nước chống bọn xâm lược phương Bắc của dân chúng mà bọn tay sai cho Tàu cộng này còn dùng đến bạo lực, công khai hành hung những người yêu nước ngay trong các cuộc biểu tình chống Tàu cộng xâm lược Việt Nam. Vế phía an ninh của đảng cộng sản Việt Nam, họ tiến hành kềm chế, bắt nguội những người đấu tranh chống giặc Tàu xâm lược. Các chị phụ nữ yêu nước công khai chống bọn xâm lược Tàu cũng không thoát khỏi bàn tay độc ác, súc sinh, vô nhân của bọn công an tay sai Tàu cộng. Chị Trần Thị Nga tại Hà Nam, người phụ nữ can trường trong công cuộc đấu tranh đòi quyền con người và chống bọn cộng sản Tàu xâm lược bờ cõi Việt Nam luôn bị công an theo dõi quấy nhiễu ngày đêm, chiều ngày 25/05/2014 trên đường đi về nhà với hai con nhỏ đã bị một nhóm 5 tên công an giả dạng côn đồ dùng gậysắt công khai hành hung chị rất tàn bạo. Họ gây nhiều thương tích trầm trọng trên cơ thể của chị và chị chỉ được giải phẫu khẩn cấp sau khi có sự can thiệp trực tiếp của tòa đại sứ Đức, trong khi nhà nước cộng sản Việt Nam và công an, an ninh thành phố Hà Nội cố tình gây khó khăn cho việc chữa trị cho cô.

Tên côn đồ công an thoi vào mặt của một thanh niên trong đoàn biểu tình. 
Chị Trần Thị Nga bị công an đội lớp côn đồ hành hung vô nhân đạo bằng các thanh sắt.

Qua những việc làm của đảng cộng sản Việt Nam với bọn Tàu cộng và với những người Việt Nam yêu nước chống xâm lược Tàu cộng, đặc biệt trong thời gian qua sau khi giàn khoan dầu HĐ981 của hải tặc Tàu cộng ngang nhiên vào cắm sâu trong lãnh hải Việt Nam, người dân Việt Nam có kết luận thật rõ ràng và hiển nhiên là:

Không phải “đảng cộng sản Việt Nam hèn với giặc, ác với dân”
Mà thực chất “đảng cộng sản Việt Nam là GIẶC, tàn ác với dân Việt Nam!”

Ngày 02 tháng 05 năm 2014




Chữ ký của người Cộng sản

Cố vấn đặc biệt Lê Đức Thọ, đại diện đoàn Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Cố vấn đặc biệt của Tổng thống Hoa Kỳ Henry Kissinger chúc mừng nhau sau lễ ký tắt. (Người đứng giữa, phía sau là Thư ký đoàn VNDHCH Lưu Văn Lợi)
  •  
  •  
  •  

Tin liên hệ

  • Dùng vn1975.info, vn3000.com, hoặc vn510.com để vào VOA hoặc Facebook nếu bị chặn
  • Những ca khúc phản chiến Việt Nam
  • 30/4: 'Quốc gia thua để thắng, CS thắng để thua'
  • Thủ lĩnh dân chủ: Suy ngẫm và đề cử
  • Ý nghĩa của việc trả tự do cho luật sư Cù Huy Hà Vũ
  • Ngày 3/5 và Cách Mạng Số
CỠ CHỮ 
30.04.2014
Có Hiệp định Paris ngày 27/1/1973 rồi mới có ngày 30 tháng 4 năm 1975. Hai ngày lịch sử ấy liên quan đến nhau rất chặt chẽ, tác động đến số phận của cả dân tộc, đến số phận của mỗi một gia đình người Việt, đến số phận mỗi một con người Việt Nam, cho đến tận hôm nay.

Nghĩ lại để mà xót xa, luyến tiếc, để tủi hận và thức tỉnh, làm bài học cho mỗi người Việt mình.

Nhớ lại những ngày đầu năm 1973. Sau đợt ném bom Hà Nội những ngày Giáng Sinh tháng 12 năm 1972. Hội nghị Paris họp lại. Hai bên ngả ngũ rất nhanh. Không khí Hà Nội hân hoan, mọi việc khẩn trương, ngừng bắn, hòa bình đến nơi rồi. Trong tầm tay. Phía Mỹ mệt mỏi ra mặt, chỉ muốn quên 2 chữ Việt Nam cho sớm nhất. Phía ‘’ta’’ lúc ấy cũng mệt mỏi, Bắc Kinh hòa hoãn với Mỹ, thậm chí chìa tay bè bạn để cô lập Liên Xô.

Ngày 23 tháng 1 tôi được chỉ định sẽ tham gia Đoàn đại biểu quân sự Chính phủ VN DCCH trong Ban Liên hợp Quân sự 4 bên, làm việc tại Sài Gòn trong 60 ngày. Đoàn do thiếu tướng Lê Quang Hòa làm trưởng đoàn, ông Lưu Văn Lợi vụ trưởng bộ ngoại giao làm phó đoàn, mang quân hàm đại tá, một phó đoàn là đại tá Hoàng Hoa (tên thật là Hồ Quang Hóa). Tôi được giao nhiệm vụ làm Người phát ngôn của đoàn, trong quan hệ với giới thông tin báo chí trong và ngoài nước.

Ngay đêm đó tôi được đọc trước bản Hiệp Định đã được ký tắt, sẽ được ký chính thức vào ngày 27/1 ở Paris. Ngay sau đó đoàn miền Bắc sẽ được máy bay Mỹ ra đón vào Sài Gòn.

Những ngày bận rộn, hối hả. Tôi phải vào bộ tổng tham mưu, Cục tác chiến, theo dõi kỹ tình hình chiến sự mới nhất từng khu vực trên hàng loạt bản đồ. Tôi nghiên cứu hầu như thuộc lòng bản Hiệp định Paris gồm 4 chương và 14 điều. Chương I: Các quyền dân tộc cơ bản của nhân dân VN. Chương II: Chấm dứt chiến sự- Rút quân. Chương III: Trao trả tù binh . Chương IV : Thực hiện quyền tự quyết của nhân dân miền Nam VN.

60 ngày sống ở Sài gòn thật sôi nổi, mới lạ, thú vị. Máy bay Hoa Kỳ C-130 ra Hà Nội đón chúng tôi vào Sài Gòn, ở trong trại Davis - trại cũ của bộ đội truyền tin Mỹ, nằm trong sân bay Tân Sơn Nhất. Chúng tôi ra phòng họp của Ban Liên Hợp Quân sự 4 bên hàng ngày.

Tôi có hàng chục lượt xuống trung tâm Sài Gòn gặp Ủy ban Quốc tế (Ấn Ðộ, Canada, Inđonésia, Hungari, Balan), dự chiêu đãi, văn nghệ ở Câu lạc bộ Huỳnh Hữu Bạc trong sân bay. Tôi cũng đi Biên Hòa, Cần Thơ, Bình Định, Lộc Ninh, gặp các Tổ LHQS 4 bên tại đó, đặc biệt là dự cuộc rút toán quân nhân Hoa Kỳ cuối cùng ngày 29/3/1973 tại sân bay, tôi trao tặng quân nhân Max Bielke bức tranh kỷ niệm bằng tre vẽ tháp Rùa Hà Nội (sau này anh M. Bielke bị chết trong cuộc máy bay bọn khủng bố tiến công Lầu Năm Góc tháng 9/2001 trong khi anh đang làm công tác xã hội thiện nguyện tại đây). Trong 60 ngày ở Sài Gòn, tôi có 5 cuộc họp báo quốc tế hằng tuần và 11 cuộc trả lời phỏng vấn riêng của báo chí miền Nam và quốc tế.

Nhớ lại cả thời gian ấy, rồi trong cả 2 năm 1973 và 1974, chúng tôi vẫn cho rằng việc thống nhất đất nước sẽ còn gay go và lâu dài, cho tận cuối năm 1974 khi trận Bình Long đang diễn ra không một ai nghĩ rằng chiến tranh sẽ ngả ngũ trong năm 1975, thậm chí trong năm 1976. Tôi nhớ cuối năm 1974 khi nhìn vào tấm bản đồ lớn trong Sở chỉ huy, chỉ mới có 3 quận được ‘’giải phóng’’ là Lộc Ninh, Đắc Tô và Cam Lộ, 3 điểm nhỏ xiú trên bản đồ mênh mông. Năm 1972 ý đồ chiến lược là mở rộng một vùng giải phóng rộng ‘’vài ba tỉnh để đặt trụ sở Chính phủ Cách Mạng Lâm thời miền Nam VN’’ vẫn còn trong mơ tưởng.

Cũng trong 60 ngày ở Sài Gòn và đi gần khắp miền Nam, nhiều anh em thân quen với tôi đều cho rằng cuộc đọ sức quân sự khó ngả ngũ trong thời gian ngắn, vì đối phương còn sức mạnh trong thế và lực với ta. Chúng tôi thấy rõ không quân VN Cộng hòa lớn mạnh. Bộ binh VNCH đông, thiện chiến, chỉ huy dày dạn. Con đường chiến đấu còn dài, gian nan.

Trong quân đội nhân dân và trong đảng CS sau Hiệp định Paris đã có lúc có luồng suy nghĩ rằng nên chăng chuyển sang hẳn cuộc đấu tranh chính trị. Tôi nhớ đó cũng là ý kiến của Thủ tướng Phạm Văn Đồng với đoàn LHQS chúng tôi trước khi lên đường. Câu ‘’thống nhất đất nước bằng con đường hòa bình, qua thi đua kinh tế giữa 2 miền là một khả năng" cũng được ghi trong nghị quyết trung ương đầu năm 1973.

Tư tưởng muốn nghỉ ngơi ít lâu sau cuộc chiến đấu lâu dài gần 30 năm là dễ hiểu. Chính tướng Đinh Đức Thiện, em ruột ông Sáu Búa Lê Đức Thọ gặp chúng tôi ở Câu lạc bộ quân nhân, nói bỗ bã rằng :’’ Hăng máu vịt, nhưng con cái các ông lớn có ai vào chiến truờng đâu. Sinh Bắc tử Nam toàn là con cháu nông dân thấp cổ bé họng ’’, tôi nhớ mãi câu ông nói thêm : ‘’ Mỹ nó rút hết càng là lý do để ta hạ súng nói chuyện anh em với nhau, nếu không sẽ còn giết nhau bao lâu nữa, bao nhiêu ngàn, vạn bao tải (đựng xác chết) đều là con em nông dân nhà ta cả ‘’. Công bằng mà nói ông Thiện có quan điểm khác với Sáu Búa, ông từng tham gia đoàn trung ương, cùng các ông Tố Hữu và Nguyễn Thọ Chân bộ trưởng Lao động vào Nam phổ biến nghị quyết TW ngay sau khi ký Hiệp Định Paris, nói rõ ta cũng thực hiện ngừng bắn, có thời gian nghỉ ngơi, củng cố hàng ngũ, chuyển sang đấu tranh chính trị . Tố Hữu vui miệng gọi đây là thới kỳ ‘’ gò cương, vỗ béo ‘’, nhưng chỉ kéo dài được vài ba tháng. Tôi nhớ từ tháng 7 tháng 8 năm 1973 chiến sự lại rộ lên, nhất là ở quân khu IX.

Dầu sao lúc ấy với tôi, ý định chuyển sang đấu tranh chính trị cũng rất hấp dẫn. Tôi thật sự chán ngán cuộc chiến. Tôi nhớ đến bà chị ruột tôi, em gái út tôi đang ở cùng gia đình trong Sài Gòn, còn không ít anh họ tôi, em họ tôi, cháu họ tôi, bè bạn tôi sống trong đó.

Nay đọc lại bản Hiệp Định Paris tôi vẫn còn đau xót, coi như chính bản thân mình bị lừa, bị móc túi. Ngay trong Phần mở đầu đã có câu ‘’Các bên cam kết tôn trọng các quyền dân tộc cơ bản của nhân dân VN và quyền tự quyết của nhân dân miền Nam VN’’, xin nhớ: ‘’quyền tự quyết của nhân dân miền Nam Việt Nam‘’, điều mà đảng CS lập tức phớt lờ một cách cố tình, tận tình, triệt để.

Ở Điều 2 Chương 2, ghi rõ ‘’Một cuộc ngừng bắn sẽ được thực hiện khắp miền Nam VN kể từ 24 giờ GMT 27/1/1973. Việc chấm dứt chiến sự nói trong điều này ‘’là vững chắc, không thời hạn’’. Các lực lượng mỗi bên sẽ ở nguyên vị trí, sẽ quy định vùng mỗi bên và thể thức trú quân, phải ngừng mọi hoạt động tiến công nhau, và triệt để tuân theo quy định ngăn cấm mọi hành động vũ lực và ngăn cấm mọi hành động đối địch, khủng bố, trả thù.
Có cả một chương IV nói về ‘’ Thực hiện quyền tự quyết của nhân dân miền Nam VN‘’, ghi rõ‘’ Chính phủ Hoa Kỳ và Chính phủ VNDCCH cam kết tôn trọng những nguyên tắc thực hiện quyền tự quyết thông qua tổng tuyển cử tự do dân chủ, có giám sát quốc tế, các nước ngoài không được áp đặt ; Ngay sau khi ngừng bắn 2 bên Nam VN sẽ thực hiện hòa giải hòa hợp, xóa bỏ hận thù, Hiệp thương để thành lập Hội Đồng Hoà giải hòa hợp dân tộc, với 3 thành phần ngang nhau.’’

Sau 60 ngày đầu tiên sau Hiệp Định Ban Liên Hợp QS 4 bên được thay bằng Ban LHQS 2 bên ở miền Nam VN, nhưng thực tế là của 2 bên VNDCCH và Cộng Hòa VN.

Có thể nói sang năm 1974 vụ án chính trị ở Hoa Kỳ Watergate đã có tác dụng quyết định đến tình hình VN, với tổng thống Nixon rất kiên định bị mất chức, một tổng thống không được dân bầu lên là G. Ford thay thế, với một quốc hội chán chường, mệt mỏi, bẳn tính, đến độ keo kiệt, thắt chặt hầu bao đến độ vô cảm nhẫn tâm. Xin nhớ trong 10 năm tham chiến từ 1963 – 1973 Hoa Kỳ bỏ ra hàng 670 tỷ đô la (theo thống kê của Bộ ngoại giao Hoa Kỳ) vào cuộc chiến xa xôi, đến năm 1973 còn chi 3,2 tỷ, năm 1974 cắt xuống còn 700 triệu, rồi thiến bớt chỉ còn 300 triệu kiểu nhỏ giọt, trong khi VNCH chỉ cần vài tỷ US$ để tồn tại và cầm cự, nghĩa là chỉ yêu cầu không đầy 1% chi phí thời gian trước đó. Thật là cạn tàu, ráo máng. Tham gia bức tử người bạn của mình.

Không phải chỉ là bỏ rơi một đồng minh, phản bội một tình bạn, nuốt chửng lời cam kết danh dự, còn là tê bạc với vong linh hơn 60 ngàn quân nhân bỏ mình trên chiến trường xa, phản bội ý nghĩa cao quý của sự hy sinh tham chiến của hàng triệu lượt con em mình cho lý tưởng dân chủ, nền tảng tinh thần vô giá của Hoa Kỳ.

Sau hơn 40 năm nhìn lại, các phía đều có phần chua chát đắng cay của mình. Nhân dân Việt Nam nói chung bị chia rẽ, bị phản bội từ nhiều phía, nhưng sâu cay nhất là từ đảng CS đã bội thực một chiến thắng bất xứng, không tiêu hóa nổi một món quà ngẫu nhiên từ trời rơi xuống quá nhanh, bị nghẹn đến tắc thở, trở thành một tầng lớp tư bản đỏ cực kỳ gian tham hung bạo, bị nhân dân xa rời khinh bỉ, bị cả thế giới văn minh chỉ trích chê trách và nay đứng trước nguy cơ sụp đổ bất cứ lúc nào.
  
Bộ Trưởng Nguyễn Thị Bình ký hiệp định.

Với thời gian mọi người có dịp nhìn rõ hơn tâm địa CS khi họ cam kết và hạ bút ký các văn kiện ngoại giao, đó là ký mà biết trước là sẽ không tôn trọng chữ ký của mình, ngay từ khi chữ ký chưa ráo mực.

Tuy trong Hiệp định không có điều khoản nào về QĐND miền Bắc rút ra khỏi miền Nam, nhưng điều 13 nói rõ :’’Hai bên miền Nam VN sẽ giải quyết vấn đề các lực lượng vũ trang của mình trên tinh thần hòa giải, hòa hợp, bình đẳng và tương kính không có sự can thiệp ở bên ngoài. Hai bên miền Nam VN sẽ bàn việc giảm quân và giải ngũ số quân ấy càng sớm càng tốt‘’. Ông Nguyễn Duy Trinh và bà Nguyễn Thị Bình có bao nhiêu thành tâm đối với điều 13 này khi đặt bút ký trên văn bản ngày 27/1/1973?

Năm nay nhắc lại việc ký kết năm xưa để ghi nhớ rằng thương lượng với CS, ký kết với CS phải hết sức dè chừng, sự tráo trở, cạm bẫy của họ rất nguy hiểm, tệ hại, hiển nhiên.
Cam kết để được vào làm thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, cam kết thay đổi luật lệ để được vào khối Xuyên Thái Bình Dương TPP, cam kết cải cách thể chế kinh tế- chính trị để được nhận tiếp 2 vòi hỗ trợ và đầu tư ODA và FDI có ý nghĩa sống còn, cam kết sẽ chống tham nhũng quyết …liệt, diệt sâu từ nhỏ đến lớn, cam kết công khai hóa minh bạch hóa tài sản, thu nhập của cán bộ cấp cao …

Để chứng minh tài ba thiện nghệ tuyệt đỉnh của lừa dối, phải nói là của bịp bợm, xin trích ra một câu ít ai để ý trong bản Hiệp Định Paris, đó là Trong Chương IV, Điều 9, mục a) ghi rõ: ‘’Chính phủ Hoa Kỳ và Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa coi quyền tự quyết của nhân dân Nam Việt Nam là thiêng liêng, bất khả xâm phạm ‘’(…the South Vietnamese people‘s right to self determination is sacred, inaleable).

Thiêng liêng, bất khả xâm phạm. Vâng, họ từng cam kết trên giấy trắng mực đen như vậy đó.  



__._,_.___

Posted by: hung vu

No comments:

Post a Comment

Popular Posts

Popular Posts

My Blog List