Nhật
Ký Biển Đông: Thế Giới
Bất Ổn. Mỹ Thay Đổi Chính Sách Ngoại Giao
Bầu cử tổng thống Hoa Kỳ đã qua đi
hơn một tháng. Ô. Obama nói rằng cuộc bầu cử diễn ra tốt đẹp và Ô. Trump là
tổng thống tân cử của Mỹ rồi tiếp đón ông tại Tòa Bạch Ốc, chuẩn bị bàn giao
quyền hành. Còn Bà Clinton đọc diễn văn chấp nhận thua cuộc và chúc mừng Ô.
Trump. Nhưng nay, không hiểu vì lý do gì, theo lệnh của Ô. Obama, CIA đưa ra
báo cáo nói rằng Nga đã can thiệp vào cuộc bầu cử để giúp Ô. Trump vào Tòa Bạch
Ốc và điều đó không chỉ làm sút giảm tính khả tín của hệ thống bầu cử mà thôi. (Reuters) Việc làm của Ô. Obama
hoàn toàn trái ngược với lời tuyên bố của ông khi nghe tin Ô. Trump đắc cử.
Được Ô. Obama và CIA bật đèn xanh,
Dân Biểu David Cicilline thuộc Đảng Dân Chủ ở
Tiểu Bang Rhode Island nói rằng vì Nga can thiệp vào cuộc bầu cử cho nên cử tri
đoàn có quyền xét lại và không bầu cho Ô. Trump trong đại hội tổ chức vào
19/12/2016. Nếu không bầu cho Ô. Trump theo hiến pháp và theo truyền thống 200
năm nay thì bầu ai?
Bầu Bà Clinton hay bầu cử lại? Như vậy nước Mỹ sẽ đại loạn.
Trong thời gian đó ai là tổng thống? Ai lãnh đạo đất nước Hoa Kỳ? Hay Ô. Obama
xé bỏ hiến pháp ở lại thêm nửa năm hay một năm nữa để tổ chức bầu cử ? Hay Ô.
Paul Ryan - Chủ Tịch Hạ Viện sẽ xử lý thường vụ chức vụ tổng thống? Nếu hành
động như vậy thì nền chính trị Hoa Kỳ cũng giống như Thái Lan hay một số quốc
gia Phi Châu “không ăn được thỉ đạp đổ, đảo chính hay lập một chính phủ thứ
hai”.
Ô. Trump phản ứng lại bằng cách nói
với tuần báo Time rằng ông không tin Nga can thiệp vào chuyện bầu cử. Nó trở
thành chuyện khôi hài chứ không phải chuyện cần bàn cãi. Mỗi khi tôi làm chuyện
gì thì họ (Đảng Dân Chủ) đều
nói là có sự can dự của Nga. Còn bộ tham mưu của Ô. Trump chế riễu CIA và nói
rằng những nhân viên CIA ngày hôm nay cũng chính là những nhân viên đưa tin về
vụ Saddam Hussein cất chứa một kho vũ khí giết người hàng loạt khổng lồ.
Còn Bà
Bác Sĩ Jill Stein - ứng cử viên tổng thống của Đảng Xanh Lục (Green Party) về chót trong tất cả
các tiểu bang, cũng đã thu góp được 7 triệu đô-la để yêu cầu kiểm phiếu lại tại
ba tiểu bang Wisconsin, Michigan và Pennsylvania để ủng hộ Bà Clinton cho dù
các giới chức bầu cử nói rằng dù có tái kiểm phiếu cũng không làm thay đổi kết
quả.
Ô. Obama, Bà Clinton và Bà Bác Sĩ
Jill đều là những nhân vật tiêu biểu của nước Mỹ…nay thua rồi vẫn còn cay cú,
ăn không được thì phá cho hôi. Ông Obama - tổng thống Hoa Kỳ- là tổng chỉ huy
tối cao (Commander in Chief)
điều khiển 17 cơ quan tình báo được coi như tinh hoa của nhân loại, thế mà
không bảo vệ được mạng lưới điện tử của đất nước, thì ông phải công khai xin
lỗi quốc dân về khả năng lãnh đạo yếu kém của mình chứ không thể đổ vấy cho Nga
để chạy tội. Hơn thế nữa cả ngàn năm nay, nước nào mà chẳng rình mò nước nào?
Mỹ còn nghe lén cả các đồng minh như Pháp, Đức, Nhật Bản, mướn cả tình báo Tân
Tây Lan nghe lén Việt Nam và Úc Đại Lợi nghe lén Nam Dương. Tình báo thua thì
ráng chịu và tự xử chứ đừng oán trách kẻ thù. Hơn thế nữa, vụ “hacking” nếu có
xảy ra thì đã xảy ra trong thời gian tranh cử. Tại sao với tư cách tư lệnh tối
cao ông không tiến hành những biện pháp ngăn chặn để cho cuộc bầu cử tiến hành
không bị ảnh hưởng bởi ngoại bang?
Ông nín thinh và cả bộ tham mưu của ông cũng
nín thinh, rồi hai vợ chổng ông đi khắp nơi, cộng với hai ông Phó Tổng Thống Al
Gore và Joe Biden vận động cho Bà Clinton. Nay bầu cử xong, Bà Clinton thua
đau…ông mới lên tiếng tố cáo Nga can thiệp…để làm gì đây? Ngoài ra người ta còn
đặt câu hỏi, giả thử Bà Clinton thắng cử, liệu ông có làm lớn chuyện “hacking”
để lật đổ Bà Clinton không?
Xin nhớ cho vợ chồng Ô. Obama khoảng
10 giờ tối trước ngày bầu cử vài tiếng đồng hồ, vẫn còn vận động cho Bà Clinton
tại Tiểu Bang Florida bằng chương trình ca nhạc khổng lồ với những ca sĩ Da Đen
hàng đầu như Beyoncé… thế mà Bà Clinton thua thê thảm ở Florida. Thế mới hay
mất quyền lực, tranh cử tổng thống thua, cũng như bị phụ tình, tuy miệng nói “chúc mừng” nhưng “Hận này mang xuống tuyền đài chưa tan”.
Những hành động này chỉ làm “mưng mủ vết thương”, chia rẽ và phá tan đất nước cho
tham vọng cá nhân chứ người dân chẳng hưởng được lợi ích gì. Thống kê mới nhất
của Đài CNBC phổ biến ngày 10/12/2016 cho thấy 56% cử tri độc lập và 25% cử tri
Dân Chủ đã bỏ phiếu cho Ô. Trump chỉ vì Ô. Trump cam kết không cho công ăn việc
làm của Mỹ trốn chạy ra nước ngoài. Như vậy chính công ăn việc làm, miếng cơm
manh áo của người dân Mỹ đã giúp Ô. Trump đắc cử chứ chẳng có ông Nga nào can
dự vào đây. Cơ quan FBI cũng không đồng ý với báo cáo của CIA về sự can thiệp
của Nga trong cuộc bầu cử.
Còn các giới chức của Office
of the Director of National
Intelligence là cơ quan giám sát 17 tổ chức tình báo Hoa Kỳ nói rằng họ không
tranh luận với báo cáo của CIA nhưng họ không hậu thuẫn cho báo cáo này vì
thiếu bằng thuyết phục chứng tỏ Nga can thiệp để giúp cho Ô. Trump đánh bại Bà
Clinton (…lack of conclusive
evidence that Moscow intended to boost Trump over Democratic opponent Hillary
Clinton.) Còn phát ngôn viên của Tổng Thống Putin nói rằng, “Bản báo cáo của
CIA hoàn toàn không có cơ sở và tay mơ /không chuyên nghiệp…việc CIA gán cho
Nga âm mưu làm thay đổi cuộc bầu cử là xa rời thực tế.” ( Vladimir Putin, categorized the assessments of the
CIA as “unfounded and unprofessional. CIA’s suggestion that Russia attempted to
tip the balance of the elections has “nothing to do with reality.)
Đảng Dân Chủ nên ngừng tay lại. Thua
rồi xin nhận mình thua, chấn chỉnh lại nội bộ, vạch ra một chương trình ích
nước lợi dân, bốn năm nữa Ô. Trump và Đảng Cộng Hòa không làm nên cơm cháo gì
thì người dân lại trao Tòa Bạch Ốc cho Đảng Dân Chủ thôi. Trước ngày bầu cử,
truyền thông ác độc và thiên vị đã tiên đoán ngày tàn của Đảng Cộng Hòa.
Thế
nhưng với kết quả bầu cử, Cộng Hòa không những lấy ghế tổng thống mà còn chiếm
luôn lưỡng viện quốc hội. Và nếu mai đây, Ô. Trump đem lại kinh tế phồn thịnh,
hãng xưởng chịu ở Mỹ mà không chạy qua Mễ Tây Cơ thì bốn năm nữa Dân Chủ khó
lòng vào được Tòa Bạch Ốc và có thể đó là hồi chuông báo tử của Đảng Dân Chủ
không biết chừng. “Thuận thiên giả
tồn. Nghịch thiên giả vong” tức thuận với ý Trời thì còn. Nghịch ý Trời thì
mất. Mà ý dân đây chính là ý Trởi. Đảng Cộng Hòa mất ghế tổng thống tám năm mà
nay họ sống mạnh, sống hùng cũng là nhờ Ô. Trump đắc cử. Vậy bốn năm nữa, nếu
Dân Chủ tạo được một “con gà” thật ngon ra hạ Ô. Trump hay Ô. Pence thì Dân Chủ
lại “lên hương” thôi. Có chi mà âu với sầu, cay cú? Đất nước này có thuộc riêng
đảng nào đâu.
Đảng nào làm đúng lòng dân thì ngồi ghế lãnh đạo. Đảng nào xa rời
lòng dân thì về vườn…ngồi rình chờ cơ hội. Chu kỳ này lập đi lập lại đã 200 năm
rồi, sao các ông bà không biết?
Trong lúc nội tình chính trị Hoa Kỳ
hận thù, chia rẽ và rối beng như vậy, Nhật Ký Biển Đông hai tuần đầu Tháng Mười
Hai ghi nhận sự những biến chuyển quan trọng như sau:
Tình hình thế giới:
-Good Morning America ngày 1/12/2016: “Một phụ nữ Gia Nã Đại đã mua một con tôm
hùm (lobster) có tuổi thọ 100
năm, nặng 23 cân Anh, đặt tên cho nó là King Louie rồi thả về với đời sống tự
nhiên.” Đây là một cử chỉ rất đẹp và cũng là tục lệ phóng sinh đã có cả ngàn
năm nay của người Việt Nam. Thế nhưng ngày nay thói quen ăn thịt chó đã làm
hoen ố hình ảnh của người Việt. Không biết tới bao giờ người Việt mới bỏ được
“thú” ăn uống tệ hại này?
Hiện nay có một số người sống bằng nghề trộm
chó rồi bán cho các quán nhậu, cho dù bị giết, hay bị dân làng đánh nhừ tử vẫn
không bỏ nghề. Đúng là nghiệp chướng! Thói quen ăn thịt chó có thể giải thích
là do nghèo đói. Thế nhưng Nam Hàn và Trung Quốc lại là hai quốc gia ăn thịt
chó khủng khiếp nhất thế giới. Có thể tại các quốc gia này họ thiếu giáo dục
gia đình, học đường và sự thuyết giảng của các giáo sĩ về tính cách dã man của
việc ăn thịt chó, hoặc không ban hành một đạo luật cấm hành hạ chó, giết chó và
ăn thịt chó.
Thế nhưng trớ trêu thay! Tại các quốc gia này, có thể các ông lãnh
đạo chính quyền và cả hàng giáo sĩ nữa lại “mê” món giồi chó chỉ vì “Sống trên đời ăn miếng giồi chó. Chết
xuống Âm Phủ biết có hay không”. Thế mới hay, một câu nói nhảm nhí, một lời
đồn đại, một lời sấm truyền vu vơ nếu được phổ biến rộng rãi trong dân gian có
thể gây tác hại cả ngàn năm. Một dân tộc còn tệ nạn ăn thịt chó thì khó lòng
chinh phục được cảm tình của thế giới cho dù nền kinh tế có là Con Rồng hay Con
Cọp.
-AP ngày 1/1/2/2016: “Thượng Viện Mỹ
đã dứt khoát biểu quyết tái cấm vận Ba Tư, một đạo luật đã có từ nhiều thập
niên mà các nhà lập pháp cho rằng sẽ giúp cho Hoa Kỳ thế mạnh để trừng phạt Ba
Tư nếu Ba Tư không tuân thủ những điều khoản của thỏa hiệp hạt nhân. Đạo luật
cho phép kéo dài cấm vận Ba Tư thêm 10 năm, sẽ được gửi tới Tổng Thống Obama ký
ban hành.” Theo Reuters ngày 2/12/2016, Ba Tư nói rằng đạo luật này vi phạm
thỏa hiệp hạt nhân ký kết dưới sự đỡ đầu của sáu cường quốc theo đó Ba Tư sẽ
hạn chế các hoạt động nhạy cảm về nguyên tử để đổi lấy việc quốc tế gỡ bỏ cấm
vận làm tổn hại tới nền kinh tế. Và nếu Hoa Kỳ thi hành luật cấm vận này, Ba Tư
sẽ có hành động trả đũa. Cũng theo AP ngày 5/12/2016: “Bộ trưởng ngoại giao Ba
Tư và Trung Quốc cùng thúc giục các chính quyền không nên vi phạm thỏa hiệp
giới hạn hạt nhân ký kết với Ba Tư để đổi lấy việc tháo gỡ cấm vận, một lời
tuyên bố rõ ràng nhắm vào Tổng Thống Tân Cử Donald Trump.” Trong khi đó Thủ
Tướng Do Thái Benjamin Netanyahu nói rằng ông sẽ làm việc với Ô.
Trump để sửa chữa thỏa hiệp tệ hại này.
Thế nhưng vào ngày 11/12/2016, theo AFP, Ba Tư và Boeing vừa
ký kết hợp đồng mua bán 80 máy bay dân sự trị giá 16.6 tỉ đô-la. Hãng Boeing
nói rằng hợp đồng sẽ tạo ra khoảng 100,000 công ăn việc làm trong lãnh vực hàng
không của Hoa Kỳ. Với lập trường cứng rắn của Ô. Trump đối với Ba Tư, không
biết hành pháp có ngăn cản việc mua bán này không. Hợp đồng sẽ đặt Ô. Trump vào
thế khó xử vì ông tuyên bố tạo 100 triệu việc làm cho dân chúng Hoa Kỳ. Nếu
ngăn cấm việc mua bán thì kế hoạch tạo công ăn việc làm của Ô. Trump khó lòng
thực hiện. Thế mới hay chính trị và kinh tế không thể tách rời. Làm chính trị
mà để kinh tế suy xụp thì lãnh đạo chết. Do đó người xưa nói rằng “Kinh bang tế
thế” tức phải phát triển thương mại, đất nước giàu lên thì mới cứu đời được.
Xin nhớ cho không thể cứu đời bằng chủ nghĩa hay lý tưởng xa vời.
-Bloomberg News ngày 2/12/2016: Đã đi một bài báo với tựa đề, “Trung Quốc đang
chật vật với Trump, bèn níu lấy Kissinger- người bạn cũ” (China, Grappling With Trump, Turns to ‘Old Friend’ Kissinger). Khi tiếp Henry Kissinger- con cáo già ngoại
giao- tại Nhân Dân Đại Sảnh ở Bắc Kinh, Ô. Tập Cận Bình đã nói rằng, “Chúng ta
đang ở vào giờ phút quyết định. Về phía Trung Quốc, chúng tôi đang theo dõi
chặt chẽ tình hình. Thưa Tiến Sĩ, tôi đã nghe rõ tất cả những gì ngài nói về
tình hình thế giới hiện tại và sự phát triển trong tương lai của mối bang giao
Hoa-Mỹ và mong muốn một mối quan hệ ổn định với Mỹ.”
Rõ ràng Ô. Tập Cận Bình đang lo ngại Ô. Trump sẽ có những biện pháp mạnh với
Hoa Lục chứ không “xìu xìu ển ển”
như Ô. Obama cho nên đã níu lấy Ô. Kissinger để mong đâu “con cáo già ngoại giao” này sẽ
đem “miệng lưỡi Tô Tần” để
thuyết phục Ô. Trump. Chưa biết Ô. Trump sẽ nghe Ô. Kissinger tới mức nào dù Ô.
Trump rất tâm đắc với Ô. Kissinger về nhiều vấn đề quốc tế. Chẳng hạn như Ô.
Obama và Bà Clinton nhất định dùng phe nổi dậy Syria để lật đổ Tổng Thống Assad
để đuổi Nga ra khỏi căn cứ hải quân Tartus, còn chuyện tiêu diệt Nhà Nước Hồi
Giáo tính sau. Còn Henry Kissinger cho rằng Nhà Nước Hồi Giáo nguy hiểm hơn chế
độ độc tài Assad, cho nên phải hợp tác với Nga để tiêu diệt Nhà Nước Hồi Giáo
trước rồi tính chuyện Assad sau.
Còn vấn đề Ukraina, Kissinger ngay từ đầu cho
rằng phải “Phần Lan hóa” tức trung lập hóa Ukraine mới giải quyết tận gốc vấn
đề bởi vì Ukraina là vùng trái độn, bằng mọi giá Nga sẽ không để Kiev ngả
theo Tây Phương. Còn Ô. Obama và Bà Clinton chụp lấy cơ hội Nga thôn tính
Crimea/Crưm, đem quân sát biên giới và tiến hành cấm vận để cô lập và làm suy
yếu Nga.
Nếu cô lập và làm suy yếu Nga là chiến lược lâu dài và sinh tử của Mỹ
thì kế sách của Ô. Obama và Bà Clinton đúng. Nhưng kế sách này cũng sẽ đem lại
tai họa là Nga sẽ liên kết với Hoa Lục để chống Mỹ. Theo Kissinger “hai đánh một, chẳng chột cũng què”
cho nên phải tách đối phương ra, tức hòa dịu với Nga chỉ để chi phải đối phó
với Trung Quốc mà thôi. Hơn thế nữa ảnh hưởng của Nga ngày nay lan rộng toàn
cầu. Tại Âu Châu có Hy Lạp, Serbia, Hung Gia Lợi. Tại Trung Đông có Ba Tư,
Iraq, Ai Cập. Tại Đông Nam Á có Việt Nam, Miến Điện rồi nay là Phi Luật Tân.
Nga đang là đồng minh chí cốt của một số quốc gia Nam Mỹ như Cuba, Nicaragua.
Ngoài ra, Mỹ cũng cần Nga trong một số vấn đề quốc tế như thỏa hiệp hạt nhân Ba
Tư và kiềm chế Bắc Hàn. Do đó không thể phớt lờ ảnh hưởng của Nga trên vũ đài
chính trị quốc tế. Có thể đó là chiều hướng đối ngoại của Ô. Trump trong những
ngày tháng sắp tới.
-ABC News ngày 2/12/2016: “Vào ngày hôm nay, Tổng Thống Tân Cử Donald Trump đã
nói chuyện với tổng thống Đài Loan, một hành động đã gây tức giận cho Hoa Lục.
Thật là điều bất thường, có lẽ là tiền lệ chưa từng có của một tổng thống vừa
đắc cử của Hoa Kỳ nói chuyện trực tiếp với nhà lãnh đạo Đài Loan- một hòn đảo
tự trị mà Hoa Kỳ cắt đứt bang giao vào năm 1979 (Jimmy Carter). Hoa Thịnh
Đốn đã theo đuổi chính sách ‘một
nước Trung Hoa’ từ năm đó khi công nhận chính quyền lục địa cộng sản thay
vì chính quyền quốc gia Đài Loan như trước đây. Theo chính sách này, Hoa Kỳ
công nhận Bắc Kinh là đại diện duy nhất cho nước Trung Hoa, nhưng vẫn duy trì
quan hệ không chính thức với Đài Loan.”
Với hành động này, có thể Ô. Trump tùy hứng và không biết gì về chính sách
ngoại giao “Một nước Trung Hoa”
mà Hoa Kỳ theo đuổi đã 37 năm nay, hay ông công khai phá bỏ chính sách đó và
công nhận Đài Loan như một quốc gia độc lập, tách khỏi Hoa Lục. Đây là một
thắng lợi về mặt chính trị cho Bà Thái Anh Văn để tuyên bố độc lập, nhưng cũng
có thể tạo ra một tình thế hỗn loạn tại Eo Biển Đài Loan.
Theo Hong Kong’s Phoenix TV, Ngoại Trưởng Vương
Nghị đã giảm nhẹ biến cố và coi đây chỉ là tiểu sảo (small trick) của Đài Loan và ông
tin rằng không có sự thay đổi trong chính sách của Hoa Kỳ đối với Trung Hoa.
Theo Reuters ngày 4/12//2016: “Tờ Nhân Dân Nhật Báo của Trung Quốc ấn bản tiếng
Anh nói rằng cuộc điện đàm 10 phút (giữa Ô. Trump và Bà Thái Anh Văn)
bộc lộ cho thấy không gì khác hơn là Ô. Trump và cả nhóm tiếp nhận Tòa Bạch Ốc
của Ô. Trump không có kinh nghiệm về ngoại giao. Hành động xảy ra là do thiếu
hiểu biết về những điểu tế nhị trong quan hệ Mỹ-Hoa và vấn đề Eo Biển Đài
Loan.” Còn Ô. Pence- Phó Tổng Thống Tân Cử thì nói rằng cuộc điện đàm chỉ là
phép lịch sự (khi người ta chúc
mừng mình). Nhưng phát ngôn viên Tòa Bạch Ốc nói rằng Ô. Trump phá vỡ đường
lối ngoại giao được lưỡng đảng tuân thủ trong 40 năm qua. Tin tức mới nhất cho
biết Hoa Lục đã cho oanh tạc cơ bay quanh Đảo Đài Loan để thị uy trước khi có
cuộc điện đàm Trump - Thái Anh Văn. Và ngày hôm nay 5/12/2016 Trung Quốc thúc
ép Hoa Kỳ không cho phi cơ chở Bà Thái Anh Văn bay qua không phận trên đường
tới Guatemala vào tháng tới. Dường như Hoa Kỳ bác bỏ yêu sách này.
-Reuters ngày 4/12/2016: “Trong cuộc Hội Thảo Reagan Về Quốc Phòng Thường Niên
tại California, Bộ Trưởng Quốc Phòng Na Uy Ine Eriksen Soereide thúc
giục Tổng Thống Tân Cử Donad Trump nói ra một chính sách rõ ràng và có thể tiên
đoán được về Nga càng sớm càng tốt giữa những lo lắng gia tăng từ Oslo về việc
Nga gia tăng những hoạt động quân sự tại Vùng Bắc Cực.”
Chưa nhậm chức, chỉ mới chuẩn bị thôi mà đã nhức đầu vì tình hình thế giới giữa
lúc cuộc chiến để không cho các công ty Hoa Kỳ bỏ Mỹ di chuyển qua Mễ Tây Cơ vô
cùng căng thẳng. Ngoài truyền thông nghiêng về Đảng Dân Chủ, ông Trump đang bị
công đoàn tại Indiana chống đối. Thế mới hay, nhiều khi đối phó với tư bản Mỹ,
với truyền thông còn khó hơn là đối phó với kẻ thù. Chỉ vài tháng nữa thôi, tóc
Ô. Trump sẽ bạc trắng chứ không còn màu tơ vàng như ngày hôm nay. Việc Nhật Bản
vừa phê chuẩn thỏa hiệp Hợp Tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) sẽ đặt Ô. Trump vào
thế khó xử chứ không phải chơi. Ông trước (Obama) đi khắp thế giới thúc giục
người ta phê chuẩn đi.
Ông sau (Trump)
lại dẹp bỏ thì ai còn tin vào Mỹ nữa? Ông Trump có thể điều chỉnh lại một số
điều khoản cho rằng bất lợi cho Hoa Kỳ. Nhưng hủy bỏ TPP là việc làm thiếu tính
chiến lược và đầy Đông Nam Á vào tay Hoa Lục. Đầy ASEAN vào tay Trung Quốc thì
làm sao có thể “Make America Great
Again”? Do đó cũng đừng trách Ô. Duterte bỏ Mỹ theo Trung Quốc vì theo Mỹ
cả trăm năm cũng chẳng được gì cả. Các nước nhỏ nên làm bạn với Mỹ nhưng vẫn
phải tự lực tự cường để vươn lên. Nếu cứ ỷ lại vào “viện trợ” ngồi đó ăn bám,
thì muôn đời vẫn là nhược tiểu, yếu hèn.
-Reuters ngày 4/12/2016: “Tổng Thống Thổ Nhĩ Kỳ Erdogan từng bước cho phép
thương mại giữa Trung Quốc, Nga và Ba Tư được thanh toán bằng tiền tệ của khu
vực (thay vì dùng Mỹ Kim, Anh Kim,
Euro...) trong một nỗ lực chống đỡ cho đồng lira (tiền của Thổ). Hiện nay Trung
Quốc, Úc Đại Lợi và Tân Gia Ba đã dùng tiền của nhau để thanh toán các thương
vụ thay vì dùng Mỹ Kim.
-Business Insider ngày 4/12/2016: “Tướng bốn sao Petraeus - cựu Giám Đốc CIA
thú nhận rằng ông đã phạm phải lỗi lầm nghiêm trọng cách đây năm năm khi ông
chia xẻ tin tức tình báo với cựu nhiếp ảnh viên và cũng là người tình bé nhỏ
của ông.”
Từ sự kiện này chúng ta thấy nữ sắc có thể
xuyên thủng bất cứ mạng lưới an ninh nào. Dù là một ông tướng bốn sao đã được
tôi luyện gần như suốt đời trong kỷ luật sắt của quân đội, chưa chắc đã giữ
được bí mật quốc gia. Vấn đề là tùy theo người chứ không phải dân sự hay nhà
binh. Theo Edward Snowden hiện đang sống lưu vong tại Nga, “Tướng Petraus còn
tiết lộ tài liệu mật nhiều hơn cả tôi.” (Snowden says Petraeus disclosed ‘far
more highly classified’ secrets ‘than I ever did’). Do đó trong Tam Thập
Lục Kế, “Mỹ Nhân Kế” là kế độc muôn đời đắc dụng. Còn Bà Paula Broadwell - một sĩ quan tình báo quân
đội kiêm nhiếp ảnh gia, đã có chồng con, lại ngoại tình với Ô. Petraeus, đáng lý ra phải biết tự xử, dù được ông
chồng tha thứ, nay lại nhảy ra tuyên bố này nọ thì tôi không hiểu căn bản đạo
đức của phụ nữ Hoa Kỳ như thế nào?
-Washington Post ngày 5/1/2/016: “Thủ Tướng Nhật Bản Shinzo Abe sẽ cùng Tổng
Thống Obama viếng thăm Trân Châu Cảng (Pearl Harbor) vào cuối tháng này
và trở thành nhà lãnh đạo Nhật Bản đầu tiên viếng thăm một địa danh của Hạ Uy
Di mà Nhật Bản đã tấn công 75 năm trước đây trong Đệ II Thế Chiến.”
Chuyện này không có gì ngạc nhiên. Nó chỉ là việc quên đi quá khứ để nhìn về
tương lai cũng giống như Tổng Thống Pháp Francois Mitterrand vào năm 1993 đã
viếng thăm Điện Biên Phủ - nơi mà một đạo quân nhà nghề hùng mạnh nhất nhì thế
giới bị đánh bại và đã đứng trên hầm chỉ huy của Tướng De Castrie- người đã ra
lệnh đầu hàng để cứu sống 11,000 lính Pháp còn bị kẹt trong địa ngục trần gian
này. Lịch sử thì không thể thay đổi, nhưng chính sách ngoai giao có thể thay
đổi cho phủ hợp với quyền lợi của đất nước.
-Reuters (Vatican City) ngày 7/12/2016: “Trong một cuộc phỏng vấn được phổ biến
hôm nay, Giáo Hoàng Francis nói rằng truyền thông tập trung vào những vụ tai
tiếng và loan truyền tin tức giả tạo để bôi bẩn các chính trị gia thì có thể trở
thành những người có đam mê xấu xa như phân /chất bài tiết trong cơ thể con
người vậy. GH Francis nói với tuần báo Belgian Catholic Tertio rằng qua việc
loan truyền tin tức giả tạo, truyền thông có thể gây tác hại lớn nhất và
sử dụng những phương tiện thông tin cho mục đích này hơn là giáo dục công
chúng…khiến có thể cấu thành trọng tội.” (Media that focus on scandals and spread fake news
to smear politicians risk becoming like people who have a morbid fascination
with excrement, Pope Francis said in an interview published on Wednesday. Francis
told the Belgian Catholic weekly "Tertio" that spreading
disinformation was "probably the greatest damage that the media can
do" and using communications for this rather than to educate the public
amounted to a sin.)
Hiện nay do sự bùng nổ của kỷ nguyên thông tin toàn cầu, mỗi cá nhân, vì không chịu một sự kiểm duyệt nào, ngoại trừ lương tâm, có thể tự do loan truyền các tin tức giả tạo, hình ảnh giả tạo. Đây là một hành vi vô cùng xấu xa khiến Giáo Hoàng phải lên án.
Truyền thông đại chúng là phương tiện giáo dục quần chúng tốt nhất, nhưng nó lại là khí cụ để tuyên truyền, kích động hận thù, dâm ô, chia rẽ và loan tin bịa đặt để đạt một mục tiêu nào đó. Thế mới hay “Thuốc nào cũng là thuốc độc” giống như lời của một vị thiền sư đã nói. Theo một cuộc nghiên cứu của Wall Street Journal, đa số học sinh Mỹ không phân biệt được thế nào là tin giả và thế nào là tin thật. (Study: Most Students Cannot Distinguish Fake and Real News). Tin vào tin tức giả tạo, hình ảnh giả tạo giống như người mộng du, sống trong mơ …vì đang sống trong một thế giới thực nhưng lại suy nghĩ và hành động như trong một thế giới ảo.
Thật
tội nghiệp! Họ hành động giống như một người mất trí hay một người mê sảng! Nói
khác đi, họ là các âm binh bị phù thủy sai khiến. Loan truyền tin tức giả tạo,
hình ảnh giả tạo là một trọng tội (sin).
-Newsmax ngày 8/12/2016: “Các giới chức A Phú Hãn và Hoa Kỳ lo lắng về mối liên
hệ xâu rộng của Nga với Taliban là lực lượng đang chiến đấu để lật đổ chính
quyền Kabul, có thể làm phức tạp và tạo hiểm nguy cho tình hình. Các giới chức
Nga phủ nhận việc họ đã trợ giúp cho phe nổi dậy đang tranh giành một vùng đất
rộng lớn và tạo nhiều thương vong cho quân chính phủ, và nói rằng sự tiếp xúc
có giới hạn với Taliban nhằm đưa Taliban vào bàn hội nghị.” Vào ngày hôm nay
9/12/2016, Bộ Trưởng Quốc Phòng Carter đã bất ngờ tới Kabul gặp gỡ Tổng Thống A
Phú Hãn Ashraf Ghani, cam kết Hoa Kỳ vẫn gắn
bó với A Phú Hãn trong những năm tới trong một cuộc chiến kéo dài đã 15 năm lấy
đi sinh mệnh của 2200 lính Mỹ và tiêu tốn hàng ngàn tỉ đô-la mà vẫn chưa
kết thúc.
-AP ngày 9/12/2016: “Quốc Hội Nam Hàn do phe đối lập kiểm soát đã biểu
quyết truất quyền Bà Phác Cận Huệ. Quyết định được gửi tới Viện Bảo Hiến xét
xem có chính thức truất phế bà hay không. Trong khi chờ đợi, đất nước được điều
hành bởi thủ tướng. Bà Phác Cận Huệ vẫn sống tại Dinh Tổng Thống (The Blue House), lãnh lương, được
mật vụ bảo vệ nhưng chỉ ngồi đọc báo, xem truyền hình, nghe nhạc hay đi quanh
quẩn trong nhà hoặc leo núi, câu cá giống như Tổng Thống Roh Moo-hyun năm 2004.”
Thế là trong vòng vài tháng nay, thế giới có hai nữ tổng thống bị truất phế, đó
là Bà Dilma Rousseff của Ba Tây và nay Bà Phác Cận
Huệ. Trước đây khi còn trẻ tôi vẫn nghĩ đàn bà như
mẹ hiền, nếu lãnh đạo đất nước sẽ vỗ yên trăm họ và hy sinh cuộc sống riêng tư
của mình để lo cho dân chúng giống như lo cho chồng cho con vậy. Thế nhưng lịch
sử cho thấy, đàn bà khi có quyền hoặc chồng, anh chị em nắm quyền, cũng lộng
quyền, tham nhũng, bè phái như các Bà Võ Tắc Thiên, Bà Marie Antoinett (hoàng hậu nước Pháp),Từ Hy Thái
Hậu, Giang Thanh, chị em bà Tống Mỹ Linh, Bà Bhutto của Hồi Quốc, Bà Marcos của
Phi Luật Tân và ngày nay tới Bà Phác Cận Huệ và Bà Dilma Rousseff.
-International
Business Times (Úc Châu) ngày 9/12/2016:
“Theo bản tường trình của các cơ quan tình báo Hoa Kỳ, Nga đã tiến hành một
cuộc thử nghiệm mang tính “cách mạng”
về tàu ngầm không người lái có thể mang vũ khí nguyên tử khiến đe dọa các hải
cảng và bến đậu của Mỹ.”
Có
thể việc phát triển tàu ngầm không người lái của Nga là một “bước ngoặt” làm thay
đổi sức mạnh hải quân trên biển chăng? Cũng như máy bay ném bom chiến lược tàng
hình B-2 đã khiến Mỹ bá chủ bầu trời. Dù chúng ta có ca ngợi sức mạnh quân sự
của Mỹ như thế nào đi nữa thì Nga vẫn là địch thủ đáng ngại của Mỹ.
-Reuters
ngày 10/12/2016: “Thủ Tướng Robert Fico của Slovakia cho biết đất nước Slovakia
mà đa số là Thiên Chúa Giáo đã thông qua đạo luật có hiệu lực vào ngày 30/11/2016
ngăn cấm Hồi Giáo và không công nhận Hồi Giáo là tôn giáo chính thống và đạo
luật cũng ngăn chặn sự trợ giúp của chính phủ cho việc học hành của con em Hồi
Giáo. Ông Robert Fico nói thêm rằng chúng ta sẽ nỗ lực để không một nhà thờ Hồi
Giáo nào có thể xây thêm ở Slovakia.”
Hoa
Kỳ và Âu Châu là quán quân trong việc bảo vệ tự do tôn giáo. Quốc gia nào vi phạm
lý tưởng này đều bị Hoa Kỳ và Âu Châu lên án, cấm vận, cô lập. Nhưng nay chính Hoa
Kỳ và Âu Châu đang phải đối phó với thảm họa Hồi Giáo, do đó không biết lý tưởng
“tự do tôn giáo” có còn được Hoa Kỳ và Âu Châu tôn trọng nguyên vẹn hay không?
Đây là đạo luật kỳ thị tôn giáo của Slovakia theo quan niệm của Tây Phương hay
đây là sự bảo vệ giá trị cổ truyền của Slovakia mà tôn giáo là cột trụ? Hiện
nay Miến Điện cũng đang phải chật vật đối phó với vấn nạn Hồi Giáo của sắc tộc
Rohingya hay còn gọi là Bengali. Trong khi đó Brunei - quốc gia duy nhất ở Đông
Nam Á lại tuyên bố Hồi Giáo là “quốc giáo” điều đó có nghĩa là Thiên Chúa Giáo,
Tin Lành và Phật Giáo không được công nhận tại đây. Có thể rồi đây tôn giáo quá
khích sẽ là thảm họa cho nhân loại. Mà tôn giáo cực đoan chính là tôn giáo muốn
nắm lấy chính quyền, khống chế chính quyền, khư khư cho rằng giáo lý của mình
là tối thượng, tuyệt vời, niềm tin của mình là đúng nhất…còn những ai không tin
như mình đều là “ngoại đạo/không tin đạo” (infidels) cần phải tiêu diệt.
Tình hình Syria:
-ABC News ngày 11/12/2016: Bộ Trưởng Quốc Phòng Mỹ Carter loan báo đổ thêm 200
quân vào Syria nâng tổng số lên 500 nói là để huấn luyện và cố vấn cho lực
lượng Syria người Kurd dự trù tấn công vào Raqqah - thủ đô trong thực tế của
Nhà Nước Hồi Giáo.
-Fox News ngày 12/12/2016: Quân đội Syria hoàn toàn kiểm soát Aleppo- thủ đô
trong thực tế của phiến quân, chấm dứt cuộc chiến tranh ủy nhiệm do Mỹ tiến hành
để lật đổ Ô. Assad. Tuy nhiên Ô. John Kerry nói rằng dù Aleppo thất thủ nhưng
cuộc chiến vẫn chưa chấm dứt. Theo Sputnik News ngày 15/12/2016: “Quân
đội đang chuẩn bị dẫn phiến binh ra khỏi phía đông Aleppo. Công việc chuẩn bị
được thực hiện theo lệnh của Tổng Thống Nga Vladimir Putin. Những kẻ khủng bố
rời khỏi thành phố theo hành lang đặc biệt về hướng Iblib.” Bản tin có kèm theo một đoạn thu hình ngắn ghi
lại cuộc di tản này.
Tình hình Biển Đông:
-Reuters ngày 2/12/2016: “Tổng Thống Phi
Luật Tân cho biết Tổng Thống Tân Cử Donald Trump đã mời ông viếng thăm
Tòa Bạch Ốc vào năm tới trong một cuộc điện đàm rất hấp dẫn và sôi nổi, giữa
lúc mối liên hệ giữa hai quốc gia bị lung lay. Ông Trump trong cuộc tán chuyện
ngắn (chat) với Ô. Duterte -
vị tổng thống nóng nảy của Phi -giữa lúc không sao tiên đoán được về lập trường
của một trong những đồng minh quan trọng của Mỹ tại Á Châu, đã đốt thêm lửa bởi
những lời thù nghịch liên tục đối với Hoa Kỳ và đe dọa cắt đứt liên minh quân
sự đã có trong nhiều thập niên. ” Theo AFP, Ô. Trump còn nói rằng cuộc chiến
chống ma túy của Ô. Duterte là việc làm đúng, khác hẳn Ô. Obama lên án hành
động này.
Đây là hành động khôn ngoan của Ô. Trump. Giữ được lý tưởng nhân quyền và mất
một đồng minh chiến lược, cái nào lợi hơn cho đất nước? Như tôi đã nói trong
những bài viết trước, nếu không khéo xử sự, Hoa Kỳ sẽ đẩy Phi Luật Tân vào tay
Hoa Lục. Chiến lược tốt nhất vẫn là hòa dịu với Ô. Duterte để giữ yên khu vực
Đông Nam Á mà Phi Luật Tân là trọng điểm chiến lược. Thế nhưng vào ngày
8/12/2016, ABC News cho biết, bộ trưởng quốc phòng Phi Luật Tân nói rằng Phi
chưa chắc đã cho phép Hoa Kỳ sử dụng Phi như là nơi xuất phát những cuộc tuần
tra tự do hàng hải tại Biển Đông để tránh thù nghịch với Hoa Lục. Ô. Delfin
Lorenzana nói tàu chiến và máy bay Mỹ có thể sử dụng các căn cứ ở Guam hay cho
máy bay xuất phát từ các hàng không mẫu hạm để thực hiện các vụ tuần tra.
Với
quyết định mới nhất này chúng ta có thể thấy Phi Luật Tân đã theo đuổi chính
sách trung lập để vừa phát triển đất nước vừa không phải đối đầu với Hoa Lục
tại Biển Đông. Chưa biết sách lược này đưa Phi Luật Tân đi về đâu. Và không
biết Hoa Kỳ có chấp nhận một Phi Luật Tân trung lập hay không? Vào ngày
11/12/2016 AP đưa tin, “Trong bài diễn văn đọc trước binh sĩ, Tổng Thống
Duterte nói ông vừa quyết định chấp nhận một vụ mua bán vũ khí do Trung Quốc đề
nghị với điều khoản ưu đãi có thể trả trong 25 năm, một dấu hiệu mới nhất của
quan hệ nồng ấm với quốc gia trước đây thù nghịch.”
Đây là cái “quả” của hành động quá vội vã của Ô. Obama tuyên bố ngưng cung cấp
25,000 khẩu súng trường cho Phi Luật Tân vì những vi phạm nhân quyền trong
chiến dịch chống tội phạm ma túy.
-The Guardian ngày 9/12/2016: “Việt Nam đã nâng cấp Đảo Đá Lát (Ladd Reef) nằm
ở bìa tây nam của Quần Đảo Trường Sa hoàn toàn bị ngập khi thủy triều dâng cao
nhưng có một ngọn hải đăng và một tiền đồn với một số lượng nhỏ binh sĩ trú
đóng tại đây. Đài Loan cũng tuyên bố chủ quyền ở bãi đá ngầm này. Hình ảnh chụp
được ngày 30/11/2016 do cơ sở vệ tinh Planet Labs có trụ sở ở Hoa Kỳ cung cấp,
cho thấy một vài con tàu ra vào con kênh đào nối liền biển với vũng nước nằm ở
bên trong.”
Với sự nâng cấp này, vũng nước bên trong sẽ là nơi trú ẩn an toàn và lý tưởng
cho tàu bè giữa biển khơi trời nước mênh mông. Nếu củng cố được những hòn đảo ở
Quần Đảo Trường Sa – Việt Nam vừa bảo vệ lãnh thổ, tài nguyên thiên nhiên mà
còn là những “pháo đài” để che chở cho đất liền.
-CNN ngày 11/12/2016: Trong một cuộc phỏng vấn với Đài Fox News, Ô. Donald
Trump nói rằng, “Tôi hiểu rõ chính sách ‘một nước Trung Hoa’ nhưng tôi
không hiểu tại sao chúng ta lại bị trói buộc vào chính sách này trừ phi chúng
ta buộc Hoa Lục thương thảo với chúng ta để làm một số việc trong đó có vấn đề
ngoại thương.
Nhìn xem, tôi muốn nói chúng ta bị tổn hại rất nặng với sự phá
giá đồng bạc, họ đánh thuế hàng chúng ta nặng nề trong khi chúng ta thì không,
lại với việc xây dựng một pháo đài khổng lồ tại Biển Đông, đáng lý ra họ không
nên làm và chẳng giúp gì chúng ta với vấn đề Bắc Hàn.” (I fully understand the 'one China'
policy’, but I don't know why we have to be bound by a 'one China' policy
unless we make a deal with China having to do with other things, including
trade. I mean, look, we're being
hurt very badly by China with devaluation, with taxing us heavy at the borders
when we don't tax them, with building a massive fortress in the middle of the
South China Sea, which they shouldn't be doing, and frankly with not helping us
at all with North Korea," Trump said.)
Với lời tuyên bố này rõ ràng Ô. Trump
sẽ mạnh tay với Hoa Lục chứ không xìu xìu ển ển như Ô. Obama. Và sách lược đối
ngoại bao quát của ông Trump sẽ là “Đông
hòa Tôn Quyền (Nga), bắc địch Tào Tháo (Tàu)” kế sách mà Henry Kissinger
mách nước cho ông. Một số “kép độc”
trong chính sách ngoại giao của Mỹ cũng nói rằng hợp tác (partner) không có nghĩa là đồng
minh (ally) nhưng nhất thời
làm việc chung để đạt mục tiêu nào đó như: Mỹ hợp tác với Liên-sô để chống
Phát-xít Đức. Nhưng khi Hitler bị diệt rồi thì sự hợp tác đó chấm dứt và Nga-Mỹ
lại quay ra choảng nhau như thường. Vậy thì chưa chắc Bà Clinton hay Ô. Obama
đã khôn ngoan hơn Ô. Trump.
Nếu Mỹ -Nga đối đầu nhau trong cuộc Chiến Tranh Lạnh Mới thì Việt Nam sẽ vô cùng
khó xử vì Nga là đồng minh truyền thống của Việt Nam, trong khi Việt Nam đang “hợp
tác toàn diện” với Mỹ. Hơn thế nữa, Cam Ranh ngày nay đã có một quân cảng quốc
tế. Theo tôi, trong tương lai, hải quân Mỹ sẽ hiện diện nhiều hơn tại Biển Đông.
Nếu Nga-Mỹ hòa hoãn với nhau thì sự ra vào Cam Ranh thường xuyên của các chiến
hạm Nga sẽ không gây “khó chịu” cho Mỹ.
Một sự hợp tác Nga-Mỹ cũng sẽ giúp Đông
Nam Á không lọt trọn vào tay Hoa Lục vì
Nga cũng đang triển khai Kế Sách Viễn Đông trong lúc ảnh hưởng của Mỹ tại Đông
Nam Á mỗi lúc mỗi sói mòn. Có thể các chiến lược gia đứng sau lưng Ô. Trump đã
nhìn thấy vấn đề chăng? Không còn nghi ngờ gì nữa. Hiện nay Hoa Lục đã là siêu
cường về kinh tế. Trong một thập niên nữa thôi, Hoa Lục sẽ là siêu cường về
quân sự. Trong bản tin mới nhất, CNN cho biết ngân sách quốc phòng của Trung
Quốc từ 123 tỉ đô-la sẽ tăng lên 233 tỉ vào năm 2020. Hoa Lục vừa thử nghiệm
thành công máy bay ném bom chiến lược tàng hình H-20 (thay thế cho H-6) tương đương với
B-2 của Hoa Kỳ và sẽ đưa vào tác chiến năm 2025.
Các chiến lược gia Hoa Kỳ đang đứng
trước ngã ba đường là phải lựa chọn một trong hai giải pháp: Đối đầu với Nga và
Trung Quốc cùng lúc, hay lựa chọn kẻ thù nguy hiểm nhất để đối phó và tạm thời
hòa hoãn với kẻ thù ít nguy hiểm hơn. Trong chiến lược giữ nước, muốn có quyết
định sáng suốt thì phải gạt qua một bên quá khứ và mặc cảm thương-ghét. Chẳng
hạn, nếu cứ ôm lấy quá khứ thì không thể có “liên minh Mỹ-Nhật” và “hợp tác toàn
diện Việt-Mỹ”.
Ô. Trump là con người thay đổi cho nên ông sẽ không nhìn Nga là
kẻ thù vĩnh viễn và chắc chắn cũng sẽ không coi Nga là người bạn vĩnh viễn.
Việc bổ nhiệm Ô. Tillerson- Giám Đốc Điều Hành ExxonMobil có mối liên hệ thương
mại thân thiết với Ô. Putin làm bộ trưởng ngoại giao cho thấy Ô. Trump muốn cải
thiện bang giao với Nga. Theo Politico, Ô. Trump sẽ không bác bỏ chuyện gỡ bỏ
cấm vận Nga. Trong một cuộc phỏng vấn dành cho AP ngày 13/12/2016, cựu Tổng Bí
Thư Đảng Cộng Sản Nga Gorbachev (85 tuổi) nói, “Tôi hy vọng Nga và Hoa Kỳ sẽ
làm tốt hơn để làm dịu tình hình căng thẳng với nhiệm kỳ tổng thống của Ô.
Donald Trump.”
Trong đời sống cá nhân, chúng ta có
thể có bạn “nối khố” và kẻ thù “bất cộng đái thiên”. Nhưng trong chính trị
“kinh bang tế thế”, kẻ đại trí và quyền biến là kẻ nhìn thấy “Không có kẻ thù
vĩnh viễn và cũng không có đồng minh vĩnh viễn”./.
Đào Văn Bình
(California ngày 15/12/2016)
__._,_.___
No comments:
Post a Comment