Saturday 28 June 2014

“NỔ” ĐÂY RỒI!


“N” ĐÂY RI!

Việt Nhân


                    

 Cái giàn khoan HD.981 được Chệt cộng kéo vô giữa sân nhà, làm ồn ào cả xóm đều nghe, một Xà Mâu la làng (cuội) ở Myanmar, rồi sau đó chém gió là hổng chịu đổi chủ quyền lấy mấy thứ viển vông, (vì hổng deposit vô account nhà bank được, đô la xanh thì ok!). Hai ông tướng đất sét Thanh “cẩu” và Vịnh “ghẻ tầu” thì nói chuyện gia đình xào xáo, thì nhà nào mà hổng có, làng nước bớt nóng, phải giữ lấy đại cục (c’t). Và đặc biệt từ hôm đó hai tay Bí Lú, Tư Nổ lại nín tiếng im hơi!.


Cái im re của Bí Lú có người thông cảm mà rằng vì bị Tập háng vương tuyệt tình hổng cho gặp mặt, khiến ông già này ốm tương tư ngả bệnh, chứ còn cái nín của Tư Nổ là bắt đầu sau khi lỡ miệng nổ sảng “anh rút trước, đây là nhà của tui, dứt khoát”. Dân mạng cho là chủ tịt nước nói rồi đâm sợ mà nín hơn tháng nay, cũng có dân mạng đề nghị đăng báo tìm trẻ đi lạc, chưa thấy tăm hơi gì thì nghe trên TTX.VN có đăng tin phát biểu của Tư Nổ luận chuyện kinh bang tế thế. À thì ra là vậy, Nổ hổng đi lạc gì ráo, nay né vụ giàn khoan mà Nổ ta nói chuyện kinh tế!.

Việt Nam “có thể” đã bị lệ thuộc Trung Quốc về kinh tế?. Khi được hỏi như vậy, Nổ nói “VN theo đường lối đa dạng hóa, đa phương hóa quan hệ, luôn phấn đấu bảo đảm cùng có lợi và dứt khoát không để phụ thuộc vào bất cứ nước nào trong cả kinh tế và chính trị”. Hổng lệ thuộc nước nào hết, câu này nghe ngon à nghen, vậy lo chi cái nước An Nam xã nghĩa của Nổ rồi đây không cất mình bay cao như con chuồn chuồn (khi vui nó đậu, khi buồn nó bay). Nhưng người nghe chưa kịp vui hay buồn thì tay này thòng thêm câu “một số lĩnh vực thực hiện không đúng chủ trương này, ảnh hưởng không tốt đến nền kinh tế”, nhờ vậy mới biết nói vậy mà hổng phải vậy.

Thực tế trớt quớt hổng ngon lành chút nào! Nổ nói nhập siêu từ TQ “ngày càng lớn, liên tục diễn ra, đặc biệt là các nguyên vật liệu đầu vào cho sản xuất… một số sản phẩm xuất khẩu của VN quá tập trung vào thị trường TQ”, rồi lại “nhà thầu TQ chiếm tỷ lệ lớn trúng thầu các ngành quan trọng như điện, truyền tin, viễn thông, rồi sau đó kéo dài thời gian hoàn thành, và luôn chi phí đầu tư tăng mà chất lượng dự án lại kém…” Nghe bấy nhiêu đã nản, vậy mà nói hổng lệ thuộc nước nào hết, hai bên cùng có lợi, cái này đúng ra là bị chơi trên cơ rồi đó Nổ ơi, quá cha là lệ thuộc chứ còn “có thể” cái giống gì nữa.

Nổ nói: “Tình hình này cần phải sớm được chấn chỉnh.” Đây lại nổ nữa rồi, nói cứ như rằng ta đây ngon lành, chứ chắc trăm phần trăm hắn mà biết cách chấn chỉnh thì mỗ tui đi bằng đầu, khách quan ai cũng thấy ông thầy 4 tốt lúc này luôn chơi cha thằng học trò, mà không biết sao cứ be theo nó mà quỵ lụy. Đọc bản tin mỗ tôi nghe như đó là lời than cho nền kinh tế của An Nam xã nghĩa, (nhưng Nổ có buồn thì còn khuya), rồi chợt nhớ cái tật của Nổ là luôn lợi dụng cái tệ của Xà Mâu, hể hở là chọt, là đâm, (ganh ăn, ghét uống thôi). Vậy đây là lời kể tội Xà Mâu điều hành kinh tế hổng ra chi, nhưng phải thấy làm chủ tịt nước mà để như vậy thì Nổ cũng dở ẹc có hay ho gì!.

Chuyện kinh tế xứ xã nghĩa có đui cũng thấy lệ thuộc nặng vào bọn Chệt, cứ xin nhìn quanh coi, mọi thứ từ đôi đũa cái chén ăn cơm, từ quần áo mặc đến đôi dép cái nón, từ đồ ăn thức uống thảy thảy đều đều made in china. Cái tay TTX.VN đặt câu hỏi cho Tư Nổ, đúng là người từ hành tinh khác mới xuống, gặp mỗ tôi mà hỏi thì sẽ phang thẳng –Chừng nào mấy ông Kách mạng xã nghĩa mới nhận ra mấy ông là xạo, là dốt, mà tham nhũng thì thuộc hạng thày chạy, mấy ông có biết đó là nguyên do đã đưa đất nước lâm cảnh như ngày hôm nay?.

Nếú tính từ 1954 là đúng 60 năm các ông huênh hoang chiến thắng Điện Biên mang tầm thời đại, còn 1975 là 39 năm, các ông khoe là thống nhất đất nước, thực hư cái hào quang do các ông tạo nên hay là thứ vay mượn thì nay ai cũng rõ. Đấy là cái không thật mà cũng vì dối trá mà các ông bị Chệt cộng o ép phanh phui, các ông có biết mắc cỡ khi những vinh quang giả tạo mà các ông “nổ” tung trời, không che được một đất nước trong tay các ông như căn nhà dột nát.

Chuyện 1954, chuyện 1975, cả hai biến cố đó thế giới chỉ được biết, những gì do đảng và nhà nước các ông cho biết! Ngay cả trong nước hai mốc thời gian là khá dài đối với một đời người, nhưng cho tới nay người dân xã nghĩa cũng vẫn không biết gì thêm, ngoài những gì mà đảng và nhà nước, nhét vào đầu họ từ ngày đó, cái đúng cái sai, cái thật cái giả, là do miệng lưỡi của đảng dựng nên, tất cả được dựng sau bức màn sắt buông kín.

“Điện Biên một chiến thắng mang tầm thời đại, chiến thắng này là tấm gương cho các nước bị đô hộ trên thế giới noi theo, đã dậy lên làn sóng cách mạng đòi độc lập dân tộc làm phá sản chủ nghĩa thực dân kiểu cũ”, những lời lẽ này 60 năm trước, mới đây được nhắc lại nhân cái chết của Võ Nguyên Giáp. Và ngay nhân thân của Giáp, cũng được bốc lên tận mây xanh như ngày vừa xong trận Điện Biên, đó là “thiên tài quân sự, được chỉ đạo sáng suốt bởi đảng mà làm nên kỳ tích”, những lời “lên lớp” này chắc không một ai người dân miền Nam quên được, trong các buổi học tập ở phường, hay trong trại cải tạo.

Những hào quang hoang tưởng đó, không làm no được người dân, không làm nên bước tiến cho đất nước! Một Thái Lan không đánh đổ một đế quốc nào, một Đại Hàn cũng bị chia đôi đất nước, một Nhật Bản bị thua trận tơi tả, nhưng hôm nay các ông không đáng xách dép cho họ. Nhìn dân họ ấm no, đất nước họ phát triển, các ông không biết lấy làm nhục lại lôi trăm thứ tại bị mà đổ lỗi, thế lực thù địch, mất mát do chiến tranh, rồi lại có cả ông trời cũng mang tội làm ra thiên tai bão lũ.

Mẹ bố bọn An Nam cộng chúng bay, thế ra chúng bay cóc có tí ti trách nhiệm về cái khổ của người dân, cái tan nát của đất nước, chết mẹ chúng bay đi là vừa – Nhìn tấm ảnh minh họa hôm nay, một tấm ảnh bằng ngàn lời nói, cho người dân biết đất nước hôm nay vì sao đã là thuộc địa của Chệt cộng. Nước mất lại bày đặt nói chuyện kinh tế lệ thuộc!.


Chu đng đến bao gi?

Thiên Hạ Luận
           
                                 

Mỗi ngày và mọi ngày đọc qua những bản tin tức về tàu của Tàu cộng đâm tàu của VN, tôi có khi không còn xúc động như những lần đầu nữa. Ngày nào cũng có những bản tin tức mà nội dung na ná giống nhau: Tàu cộng cho tàu húc vào tàu VN và gây hư hại. Thỉnh thoảng có vài chữ than vãn là Tàu cộng chúng nó “vô nhân đạo”. Chán nhất là những bài có những tựa đề cảm tính kiểu “Gần lắm Hoàng Sa ơi”, “Thân thương Trường Sa”, “Hoàng Sa ta đó”, v.v. đọc lên đã rùng mình.


Việc Tàu cộng cho tàu đâm vào tàu VN là một hành động của quân cướp biển. Chỉ có quân cướp biển mới hành xử theo kiểu lưu manh như thế trên biển, chứ nếu là chính danh quân tử thì đâu có cần dùng đến những hành động hèn hạ đó. Vậy mà người ta lại kì vọng tính nhân đạo từ quân cướp biển?! Tôi thật không hiểu nỗi.

Tất cả các bản tin đều không cho biết các tàu VN có biện pháp nào chống trả; chỉ thấy nói tàu VN né tránh, trốn chạy, hay có khi chịu trận hứng chịu đòn của kẻ thù – ngay trên vùng biển của mình.

Sáng nay đọc một tin trên báo Tuổi trẻ (ảnh) làm tôi chú ý, không phải vì nội dung, mà vì bức ảnh. Bức ảnh chụp tàu kiểm ngư của VN bị tàu của Tàu cộng húc vào làm biến dạng một phần thân tàu và phần khác thì tan tành như một đống sắt vụn! Nhưng nếu nhìn kĩ bức ảnh này chúng ta sẽ thấy tàu kiểm ngư VN bị rỉ sét rất nhiều chỗ, từ trên xuống dưới. Còn cái khung tàu thì trông có vẻ chẳng chắc chắn gì cả. Nói chung các chi tiết bức ảnh cho thấy tàu của VN có thể “cao tuổi” hay kém chất lượng. Với tàu bè chất lượng như thế nào mà ra biển thì đúng là quá nguy hiểm.

Nhiều người hỏi hải quân VN ở đâu mà không đi theo các tàu kiểm ngư của VN để quan sát. Trong khi Tàu cộng đưa tàu quân sự ra thì VN không/chưa dám. Thật ra, tôi nghĩ chắc cũng có lí do chính đáng, vì phía VN đâu có bao nhiêu tàu hải quân hiện đại. VN đưa ra một chiếc thì Tàu cộng có thể tung ra 10 chiếc một cách dễ dàng. Với sự bất tương quan lực lượng như thế, nếu có chiến tranh hay nhỏ hơn là va chạm thì phía VN chắc chắn thất bại.

Mấy năm nay chúng ta đọc tin nghe thấy VN chi nhiều tiền để hiện đại hóa hải quân và các lực lượng tuần dương. Chẳng biết bao nhiêu tiền đã chi, và bao nhiều tàu đã được mua. Tôi đoán con số tàu mua được chắc không nhiều. Mà, cũng không biết trong số tàu mua bao nhiêu là tàu mới và bao nhiêu là “second hand” đã qua dùng rồi? Nước còn nghèo thì chắc phải chịu khó dùng đổ second-hand thôi. (Viết đến đây cũng giận cho kĩ nghệ VN, đã 40 năm mà không tự mình đóng được tàu để đến khi có chuyện phải xách tiền đi mua. Cả cái nền giáo dục và khoa học chỉ thích tự khen với những cái giải viển vông mà chẳng có đóng góp gì cho kĩ nghệ).

Tàu kiểm ngư của VN thì ít và kém chất lượng, hầu như ngày nào cũng bị bao vây hay bị đâm vào. Còn hải quân thì án binh bất động. Như vậy, những người thủy thủ công tác trên con tàu kiểm ngư phải hứng chịu những đòn thù của giặc. Giống như đem con bỏ chợ. Cả tháng nay chưa thấy các vị lãnh đạo có chiến lược gì để giảm va chạm. Nhưng chẳng lẽ VN cứ chịu nhục hoài hay sao, và chịu nhục đến bao giờ?


VIC GII QUYT VN Đ BIN ĐÔNG GIA VN-TQ S ĐI ĐN ĐÂU ?

Tâm Nguyên

                              


Hiện thời TQ vẫn cương quyết rêu rao khắp làng trên xóm dưới là đảo và biển Hoàng Sa của VN là thuộc họ. Còn VN cho đến nay vẫn cho biển đảo Trường Sa là thuộc lãnh thổ của VN.

Điều này có nghĩa với luận điệu của TQ đưa ra, chắc chắn họ sẽ không bao giờ chịu rút giàn khoan HD 981 của họ khỏi vùng biển VN mà họ có thể còn điều thêm đến các giàn khoan mới, nhất là họ có thể làm điều gì khác nữa, vì cho họ làm trên đất họ.


Thế nhưng bên lập trường VN có nghĩa TQ đã đem giàn khoan trái phép vào vùng biển VN thì nhất thiết họ phải rút đi.

Như vậy sự thương lượng của hai bên không thể nào kết quả được, dù thương lượng song phương hay đa phương, dù thương lượng ở đâu cũng vậy.

Như vậy điều này không phải thương lượng, nhưng là cơ sở của sự thương lượng là thế nào và mục đích của sự thương lượng là nhằm làm gì. Tức có nghĩa đây là thực tế khách quan của vấn đề tranh chấp mà không phải kiểu hay cách giải quyết tranh chấp.

Có nghĩa khi VN đã khẳng định biển đảo HS là của mình, là chân lý sự thật khách quan, thì làm thế nào TQ có thể thương lượng được, và làm thế nào VN có thể thương lượng được.

Không lẽ với chân lý khách quan như thế mà VN lại nhượng bộ để cho TQ cứ cắm giàn khoan như thế và cứ tiếp tục đưa thêm giàn khoan hay tiếp tục làm nhiều việc trái phép nữa ? Điều đó chắc chắn là không thể nào được.

Vậy chỉ còn cách thương lượng là TQ ép để VN nhượng bộ, VN bất chấp chân lý khách quan của mình để thua nước đối với TQ, để TQ đạt phần thắng hoàn toàn. Nếu như thế thì VN hoàn toàn bị nhục và VN hoàn toàn bị thiệt.

Còn nếu TQ “nhượng bộ” kiểu “chai hia” tức chia đôi các quyền lợi biển đảo HS của VN với VN. Điều này chắc chắn TQ sẽ không làm. Còn nếu TQ làm, tức TQ vẫn đã chiến thắng, vẫn đoạt lợi nhiều đối với VN, vì thật sự biển đảo HS là của VN trong thực tế mà hoàn toàn không phải của TQ.

Có nghĩa cái thế của VN hiện nay là cái thế kẹt vì sức mạnh, vì sự già hàm, vì sự tham lam phi lý của TQ mà không phải kẹt vì chân lý khách quan.

Nên nói tóm lại, chân lý hay sự công bằng mọi mặt ở đây là TQ phải rút giàn khoan và thừa nhận biển đảo HS là của VN, phải trả lại cho VN. Còn nếu TQ không làm như vậy thì chỉ là cố ép VN phải thua lận, phải thua thiệt đối với TQ. Như vậy, điều kỳ quái nhất đối với VN là việc không thể thương lượng được mà phải bị buộc thương lượng, đó chỉ là sự bắt ép, sự thua thiệt, sự phi lý không thể nào chấp nhận. Cho nên theo toàn thể mọi người VN, TQ phải rút lại giàn khoan của họ, trả biển đảo họ đã chiếm lại cho VN, khi ấy mới có thể thương lượng bất cứ điều gì được. Đó chính là tiền đề bó buộc nhất. Không thực hiện tiền đề này, mọi cái đến sau đều bất công, phi lý, là điều nhục nhã và đều thua thiệt cho việc Nam. Vì như vậy chỉ là VN nhượng bộ, VN đầu hàng, VN chịu lép mà hoàn toàn không phải “thương lượng” gì cả.

Cái trò của TQ như vậy là nhằm ép VN phải thương lượng theo kiểu phải nhượng đảo biển HS cho họ và để được thắng họ sẽ lấn tiếp tới nhiều hơn.

Có nghĩa nếu phía lãnh đạo VN mà nhượng bộ bất kỳ điều gì với TQ đều có nghĩa là đầu hàng điều đó với TQ, có nghĩa là phản bội lại quyền lợi của đất nước về điều đó trước TQ. Điều này toàn thể nhân dân VN nhất quyết không thể chấp nhận được. Lãnh đạo VN hiện thời không được quyền làm như vậy, trừ phi họ tự ý, chuyên quyền, bởi trong thế thua kém, mà phải đem một phần lãnh thổ đất nước để biếu không cho TQ. Nếu như vậy toàn dân VN hiện tại sẽ phản đối họ, còn nếu bị khống chế không phản đối được, đó chính là tội lỗi ngàn đời trong tương lai đối với lịch sử đất nước và dân tộc nói chung mà chính họ bắt buộc phải gánh chịu lấy trách nhiệm. Bởi vì những câu nói ngạo mạn của Dương Khiết Trì khi qua VN như “đứa con hoang đàng phải nên quay về nhà”, “VN phải tự kiềm chế, trước khi quá trễ”. Đó là hai câu trịch thượng, tỏ vẻ bề trên với VN, tỏ vẻ coi khinh và nhục mạ VN. Đáng lý ra khi nghe các câu đó, kiểu như đang và sẽ muốn dạy cho VN bài học, VN phải lập tức nổi giận và tống cổ họ Trì ra khỏi biên lãnh của mình thì mới phải. Để xem giới lãnh đạo VN hiện nay sẽ nhượng bộ tới đâu hay không, và trách nhiệm của họ đối với dân tộc và đất phải sẽ thể hiện ra như thế nào thì tất mọi người đều hẳn biết.


CHÍNH TR VÀ LCH S

Tâm Bền

                 

Lịch sử mới là thực tế bao trùm, lâu bền và vĩnh cửu nhất.

Chính trị luôn chỉ là cái thoáng qua, nhất thời.

Lịch sử luôn phải làm căn cơ, nền tảng bất biến cho chính trị.

Những người nào vì các lý do nào đó mà đưa chính trị lên trên lịch sử, lấy chính trị làm khuynh loát trước mắt lịch sử, đó đều có tội với lịch sử.

Hoàng Sa, Trường Sa là thực tế lịch sử của Việt Nam.


Công hàm Phạm Văn Đồng hay những lời tuyên bố léu láo của một số cán bộ của Bộ ngoại giao miền Bắc trước đây, kể cả vài trang sách giáo khoa nào đó, chỉ là của những kẻ không ra gì đã để chính trị nhất thời lên trên lịch sử trường cửu. Đó chỉ là sự tầm thường, phi giá trị và đáng lên án.

Cho nên chính nghĩa của VN ngày nay là phải nhất thiết quay về với lịch sử thực chất của dân tộc mà phải sáng suốt bỏ đi tất cả các thiển cận, ngờ nghệch về chính trị trong quá khứ.

Ngày nay mọi người VN phải là một trong sự đối kháng lại với TQ, vì quyền lợi quốc gia dân tộc mà thôi. Chuyện CS đúng hay sai phải tạm thời gác lại. Lý tưởng hay mục đích CS mờ mịt ảo giác trước kia cần phải bỏ đi. Chỉ còn lại mọi người VN doàn kết như một mới có cơ bảo vệ được chủ quyền, quyền lợi chung của đất nước.

Như vậy nếu có hổ sơ để kiện TQ ra LHQ, đó phải căn cứ vào nền tảng lịch sử không phải căn cứ vào các hiện tượng chính trị thoáng qua.

VN nếu chưa kiện TQ, không dám kiện TQ là còn mơ hồ, mập mờ giữa ý nghĩa lịch sử và ý nghĩa chính trị của mọi việc có liên quân. Bởi thế không dám kiện hay chưa dám kiện chẳng qua là vì ngại bị thua. Thật ra không thể thua nếu bám kỷ vào yếu tố lịch sử khách quan mà không mặc cảm về các yếu tố lịch sử không đâu nhất thời.

Đấy lập trường của VN ngày nay phải như thế trên mọi vấn đề. Lấy lịch sử để bảo vệ đất nước, đó là chính nghĩa thì không có gì phải ngại, phải rụt rè hay phải sợ. Còn như vẫn cứ núp mãi vào các sự kiện chính trị không căn cơ, vào ý thức chính trị đã không còn ý nghĩa hay phi giá trị, thì đó lại là chuyện khác.



A DI ĐÀ PHẬT !
CẦU XIN TRỜI PHẬT HIỂN LINH PHÒ TRỢ CHO DÂN TỘC VIỆT NAM THOÁT KHỎI ÁCH NẠN NẦY-
TẠ ƠN HAI VỊ SƯ THẦY ĐÃ HY SINH THÂN MÌNH - ĐEM CÁI TÔN NGHIÊM CỦA ĐẠO PHÁP MÀ "DẠN DÀY GIÓ BỤI", ĐỂ CẦU NGUYỆN CHO DÂN TỘC VÀ ĐẤT NƯỚC !!
Hai sư thầy đi ba bước lạy một lạy từ Cà Mau ra Hà Nội để phản đối giàn khoan Trung Quốc
Xuất hành từ Năm Căn (mũi Cà Mau) sáng ngày 23 tháng 6 đến 18g tới cầu Gành Hào Tp.Cà Mau. Dự kiến hai thầy sẽ lạy như vậy cho đến khi nào tới Hà Nội.

Đây là hành động cầu nguyện Hòa bình cho Việt Nam và phản đối HD981 của Trung Quốc


Xuất hành từ Năm Căn (mũi Cà Mau) sáng ngày 23 tháng 6 đến 18g tới cầu Gành Hào Tp.Cà Mau. Dự kiến hai thầy sẽ lạy như vậy cho đến khi nào tới Hà Nội....
Preview by Yahoo




No comments:

Post a Comment