Tại sao công an bắt cóc người
Dân biểu tình chống csTrung Quốc...
Tình trạng người bị tạm giữ bị sử dụng nhục hình để ép cung diễn
ra ở Việt Nam
Công an sẽ dùng nhục hình để buộc người Dân khai theo ý họ
Công an trả tự do ngay lập tức cho mọi người Dân biểu tình chống csTrung Quốc
Đây là âm mưu nham hiểm của bè lũ cướp nước và bán nước Việt Nam
Trong khi dư luận trong và ngoài nước đang sôi sục trước sự kiện Trung Quốc đưa giàn khoan HD981 xâm phạm lãnh thổ Việt Nam
Biểu Tình là sự biểu lộ lòng Yêu Nước của người Dân Việt Nam
Công an sẽ dùng nhục hình để buộc người Dân khai theo ý họ
Công an trả tự do ngay lập tức cho mọi người Dân biểu tình chống csTrung Quốc
Đây là âm mưu nham hiểm của bè lũ cướp nước và bán nước Việt Nam
Trong khi dư luận trong và ngoài nước đang sôi sục trước sự kiện Trung Quốc đưa giàn khoan HD981 xâm phạm lãnh thổ Việt Nam
Biểu Tình là sự biểu lộ lòng Yêu Nước của người Dân Việt Nam
Khẩn báo: Chị Lê Thị Phương Anh
bị công an bắt cóc
Phương Anh trong cuộc biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội ngày
11.5
Kính thưa quý vị!
Sáng hôm qua, ngày 15.5, vợ tôi Lê Thị Phương
Anh cùng hai người bạn nữa là Trung Nghĩa và Phạm Minh Vũ đi Đồng Nai. Trung
Nghĩa chở Phương Anh, còn Minh Vũ đi một xe.
Khoảng 10h15 sáng, khi Phương Anh và Trung Nghĩa
đi đến gần Khu Công nghiệp Amata thì bị 1 toán công an khoảng 50 người, cả sắc
phục vàng lẫn sắc phục xanh, chặn lại. Họ yêu cầu Phương Anh xoá hết các ảnh mà
cô đã chụp trong điện thoại. Sau đó, họ bắt giữ cả 2 người. Trước đó, Phương
Anh đã kịp gọi điện thoại báo tin cho tôi.
8h sáng nay, chúng tôi
đến Công an tỉnh Đồng Nai để hỏi về vụ việc. Sau một hồi cự cãi, trực ban ở đây
mới chịu chỉ cho chúng tôi tới Công an Tp Biên Hoà để hỏi. 9h10, chúng tôi tới
Công an Tp Biên Hoà. Trực ban ở đây không xác nhận và cũng không chối là đang
giam giữ Phương Anh và Trung Nghĩa.
Từ thời điểm tôi liên
lạc được với Phương Anh lần cuối cho đến nay là đã một ngày trôi qua, nhưng tôi
không hề biết được thêm thông tin gì về tình trạng của cô ấy. Số máy của Phương
Anh và Trung Nghĩa gọi vẫn đổ chuông, nhưng hoặc là không ai trả lời, hoặc là
bị bấm nút từ chối. Đây rõ ràng là một vụ bắt giữ người trái pháp luật của Công
an Đồng Nai.
Xin lưu ý, Lê Thị Phương
Anh từng là một mắt xích quan trọng trong băng đảng ma tuý của Phó Thủ tướng
Hán tặc Hoàng Trung Hải. Suốt 6 năm nay, chúng tôi đã theo đuổi vụ tố cáo những
tội ác khủng khiếp của các ông Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải, Thủ tướng Nguyễn
Tấn Dũng và (nguyên) TBT Nông Đức Mạnh.
Trong khi dư luận trong
và ngoài nước đang sôi sục trước sự kiện Trung Quốc đưa giàn khoan HD981 xâm
phạm lãnh thổ Việt Nam thì một dàn khoan còn khủng hơn thế rất nhiều lần lại
đường hoàng chễm chệ trong bộ máy lãnh đạo của Việt Nam, thao túng và lũng đoạn
cả hệ thống suốt nhiều năm qua. Đó chính là ngài PTT Hán tặc “phụ trách kinh
tế” Hoàng Trung Hải, người nắm trong tay gần như cả nền kinh tế kể từ năm 2007
đến nay.
Đơn thư mới nhất do Lê
Thị Phương Anh ký ngày 16.9.2013 đã được gửi cho Đại biểu Quốc hội Dương Trung
Quốc. Kể từ đó đến nay, mặc dù chúng tôi đã nhiều lần lên tiếng nhưng cả ĐBQH
Dương Trung Quốc lẫn Bộ Công an (cơ quan mà ĐBQH Dương Trung Quốc chuyển đơn
thư đến) đều chưa hề hồi âm gì về vụ việc.
Tình trạng người bị tạm
giữ bị sử dụng nhục hình để ép cung diễn ra phổ biến ở Việt Nam. Trong trường
hợp của Lê Thị Phương Anh, rất có thể công an sẽ dùng nhục hình để buộc cô ấy
khai theo ý họ, đặc biệt là ép buộc cô ấy phủ nhận đơn thư tố cáo của
mình.
Vì vậy, chúng tôi rất
mong mọi người quan tâm theo dõi và lên tiếng của dư luận trong và ngoài nước,
yêu cầu Công an Đồng Nai trả tự do ngay lập tức cho Phương Anh và Trung Nghĩa,
đồng thời yêu cầu nhà chức trách Việt Nam tiến hành điều tra vụ tố cáo của
chúng tôi theo đúng pháp luật. Đây không chỉ là quyền lợi chính đáng của một
công dân trong xã hội, mà còn là việc làm vô cùng cần thiết để bảo vệ đất nước
chúng ta trước âm mưu nham hiểm của bè lũ cướp nước và bán nước do PTT Hán tặc
Hoàng Trung Hải cầm đầu.
Thông tin bổ sung:
Số điện thoại ông Trần
Tiến Đạt, người phát ngôn, Chánh Văn phòng CA Đồng Nai là 0903377396; điện
thoại Công an Tp Biên Hoà là 0613822887.
Phương Anh gọi điện cho
Lê Anh Hùng lúc 10h17 ngày 15.5.2014 (từ số máy 01882715861 sang số máy
01243210177):
Phương Anh gọi điện cho
Lê Anh Hùng lúc 10h18 ngày 15.5.2014 (từ số máy 01882715861 sang số máy
01243210177):
Phương Anh gọi điện cho
Lê Anh Hùng lúc 10h22 ngày 15.5.2014 (từ số máy 01882715861 sang số máy
01243210177):
Lê Anh Hùng gọi điện cho
Phương Anh lúc 10h24 ngày 15.5.2014 (từ số máy 01243210177 sang số máy
01882715861):
* Tin liên quan:
Đề nghị Trung tướng Hoàng Kông Tư khởi tố một vụ án đặc
biệt nghiêm trọng khác về tội vu khống (Blog Lê Anh Hùng)
Thư ngỏ của cựu chiến binh Hoàng Đức Doanh gửi Thủ tướng (Blog Lê Anh Hùng)
Điều gì đang xẩy ra với ngành điện lực của Việt Nam? (Blog Lê Anh Hùng)
Một nền kinh tế đang trên đà ‘Hán hoá’? (Dân Làm Báo)
Đôi điều về thời sự đang nóng bỏng tại Việt Nam
Kông Kông (Danlambao) - Việc đổ lỗi hoàn toàn cho ‘thành
phần công nhân bạo động’ chỉ là hành động chối bỏ một thực tế. Thực tế đó không
ai khác hơn là đều do chế độ CSVN hiện tại gây nên. Mở đầu, là việc nhà nước
cho biểu tình cài răng lược để xé lẻ sự biểu lộ lòng yêu nước của người VN, do
hành động Tàu cộng trắng trợn cho giàn khoan HD 981 thăm dò ngay tại thềm lục
địa VN...
*
Kêu gọi “bình tỉnh”
Mấy ngày qua tình trạng
khá hỗn loạn tại các nơi có các công ty Trung Quốc hoạt động làm ảnh hưởng nặng
đến các công ty của các nước khác nhưng không nghe nhà nước dùng cụm từ thường
được gọi là “bị bọn phản động và bọn diễn biến hòa bình xúi giục”, là một
chuyện lạ! Lạ, vì như vậy là nhà nước đã tự xác nhận đây là nguyên nhân nội tại
của chế độ, một chế độ từng rêu rao là của giai cấp công nhân tiên tiến lãnh
đạo. Bây giờ, dù không có người lãnh đạo, vì công nhân đã không được quyền
thành lập công đoàn độc lập, cũng đã phản đối tự phát. Chính sự tự phát nầy nói
lên tính phẫn uất đã đến đỉnh điểm và nhà nước rất khó giải quyết. Khó vì không
biết phải thảo luận với ai. Nếu công nhân có lãnh đạo công đoàn thì nhà nước
chỉ cần kêu gọi công đoàn hội họp để tìm hiểu và hy vọng việc giải quyết như
thế sẽ dễ dàng hơn.
Vì thế, từ phản đối Tàu
cộng xâm lược đến bạo động tràn lan tại các khu công nghiệp trên cả nước, lan
qua đến các công ty nước ngoài khác, chỉ vì ngộ nhận do thấy chữ Trung Quốc bên
ngoài hãng xưởng, không phải, và không thể chỉ kêu gọi một cách đơn giản là
“bình tỉnh” là đủ.
Và ai cần bình tỉnh hơn
trong lúc nầy?
Công nhân đã ồ ạt xuống
đường, từ ôn hòa đến bạo động để được nhà nước khuyên bảo hãy “bình tỉnh” và
cho biết đã bắt 900 người tại Bình Dương hay gần 100 người tại Hà Tỉnh “có hành
động phá hoại”, đó là động thái ‘bình tỉnh’ của nhà nước? Thông thường khi có biến
cố thì người thi hành luật pháp đều kêu gọi “bình tỉnh” nhưng quên một điều rất
căn bản là chính nhà nước phải bình tỉnh trước tiên. Bình tỉnh tìm hiểu nguyên
do! Ở đây phải nghĩ ngay là do nguyên nhân nội tại. Tại sao nhân danh chế độ
của công nhân lãnh đạo mà công nhân phản đối? Công nhân đã cật lực lo cho kinh
tế khó khăn của gia đình và đóng thuế để nhà nước lo việc an ninh mà khi Tàu
cộng công khai xâm chiếm biển đảo vẫn bị nhà nước làm ngơ? Khi người VN quá căm
phẫn tự động kêu gọi biểu tình thì nhà nước cũng tổ chức biểu tình, xen vô tạo
thế cài răng lược để xé lẻ, vô hiệu hóa?
Đã thế, thử nhìn đời
sống của các gia đình quan chức chế độ với đời sống của gia đình công nhân thì
sự phẫn nộ là đương nhiên. Do đó cách bình tỉnh nhất trong lúc nầy là nhà nước
phải đứng ra nhận sai lầm. Sai lầm trong chính sách. Sai lầm vì thể chế độc
tài, đảng trị bóp nghẹt tất cả quyền làm người của người VN, là sự cấu kết đảng
trị với phe lợi ích, với tư bản nước ngoài để trục lợi trên xương máu người VN,
đặc biệt là thành phần công nhân, nông dân.
Khi nhà nước công khai
được như thế và tuyên bố cho thành lập công đoàn tự do, các tổ chức dân sự tự
do thì mọi người sẽ bình tỉnh mà không cần một lời khuyên nào khác.
Tàu cộng được đặc quyền đặc lợi trong giao dịch
kinh tế với VN
Con số “Việt Nam trong
năm 2013 xuất khẩu 13,3 tỷ đô la đến Trung Quốc, nhập khẩu khoảng 36, 9 tỉ đô
la, chiếm 28% tổng nhập khẩu.” qua phát biểu của Tiến sĩ Lê Đăng Doanh trên BBC
đã cho biết mức độ lệ thuộc của kinh tế VN vào Tàu cộng.
Như vậy liệu trao đổi
kinh tế giữa Tàu cộng “XHCN anh em” với VN không có ảnh hưởng gì đến xâm lược?
Chỉ nói riêng về vấn đề
an ninh thôi. Số lượng người Tàu cộng nhập vào VN, qua chính thức cũng như chui
đã không thể kiểm soát. Ngay cả số lượng chính thức nhân danh ‘chuyên gia’
‘công nhân’… đã tràn lan khắp nước không phải là điều đáng suy nghĩ? Các khu tự
trị, các khu phố rặt Tàu không có chủ đích? Chủ trương lập viện Khổng Tử học
không là mục tiêu về lâu về dài? Và ai dám bảo đã không có sự xâm nhập sâu vào
tận hàng ngũ lãnh đạo cao cấp nhất của đảng CSVN, của nhà nước VN? Vì thế chỉ
lý giải đơn giản phá hoại hãng xưởng của Trung Quốc là phá hoại nền kinh tế nhà
nước sẽ làm ảnh hưởng đến đời sống từng cá nhân gia đình trong xã hội không hẳn
là chính xác. Đó chỉ là mặt nổi thôi! Cần nhấn mạnh ở đây là dứt khoát nói
không với chủ trương phá hoại hay bạo lực nhưng việc để kinh tế đất nước lệ
thuộc gần như hoàn toàn vào Trung Quốc là sai lầm nghiêm trọng. Và giải quyết
cốt lõi vấn đề nầy thuộc về đảng CSVN. Nên chỉ đơn giản đổ lỗi hoàn toàn về bạo
động đã làm ảnh hưởng đến kinh tế VN không thôi chỉ mang tính chạy tội, chối bỏ
trách nhiệm.
Phần đông công nhân
không đủ trình độ phân tích tổng thể mọi khía cạnh kinh tế và sự liên quan của
kinh tế VN với thế giới là sự thật. Nhưng họ có khối óc và đôi mắt để so sánh
trước mắt về mức độ chênh lệnh giàu nghèo của giai cấp thống trị và bị trị rất
dễ dàng. Phá hoại hãng xưởng của Trung Quốc, đương nhiên có tác hại cho kinh tế
VN nhất thời, nhưng đây cũng là cơ hội để nhà nước thức tỉnh việc quỵ lụy một
đế quốc sừng sỏ từ phương Bắc, không phải chỉ lăm le xâm lược đất nước ta trong
thời “XHCN anh em” mà đã có từ ngàn năm trước.
Việc đổ lỗi hoàn toàn
cho ‘thành phần công nhân bạo động’ chỉ là hành động chối bỏ một thực tế. Thực
tế đó không ai khác hơn là đều do chế độ CSVN hiện tại gây nên. Mở đầu, là việc
nhà nước cho biểu tình cài răng lược để xé lẻ sự biểu lộ lòng yêu nước của
người VN, do hành động Tàu cộng trắng trợn cho giàn khoan HD 981 thăm dò ngay
tại thềm lục địa VN.
Sự đoàn kết
Thông thường mỗi khi đất
nước bị xâm lăng người dân luôn luôn đứng sau lưng chính phủ. Hằng ngày dân
chúng Hoa Kỳ phê phán chính phủ bằng đủ loại ngôn ngữ và hành động, qua lưỡng
viện của Quốc hội cũng như cá nhân, nhưng khi bị khủng bố 911 thì tất cả đểu
dẹp mọi khác biệt riêng, đồng thanh ủng hộ chính phủ. Đương kim Thủ tướng Nhật
được người Nhật ủng hộ mạnh mẽ trong vụ đương đầu với Tàu cộng về đảo Điếu
Ngư/Senkaku. Ngay cả Tàu cộng cũng vận động người lục địa ủng hộ việc đối kháng
lại Nhật cũng về hòn đảo nhỏ nầy. Hoặc người Đại Hàn ủng hộ lập trường cứng rắn
với Bắc Hàn...
Còn chế độ đương thời
CSVN? Trước tình trạng sống còn của dân tộc và không biết bao nhiêu người có
tâm huyết với đất nước đã từng lên tiếng cảnh giác từ bao nhiêu năm nay thì chế
độ đã làm gì? Xin thưa: Nhà tù! Do đó không phải chỉ nhất thời mà người biểu tình
đã cầm biểu ngữ phản đối chế độ với câu khẩu hiệu “hèn với giặc, ác với dân”
cho dù ngay lúc nầy đảng CSVN vừa đứng ra tổ chức biểu tình chống Tàu cộng xâm
lược. Thế thì, tại sao chỉ mới 4 ngày trước đây nhà nước đã công khai ‘cướp
công’ biểu tình của người dân tự phát tại Sài Gòn? Còn bây giờ thì ‘một mình
một chợ’ cho biểu tình, điều mà người VN đang gọi là “biểu tình quốc doanh”?
Giữa lúc cần đoàn kết nhất thì chính nhà nước gây chia rẽ? Vì sao? Cho nên nói
đảng CSVN là nguyên nhân chính trong tất cả các nguyên nhân đưa đến tình trạng
hiện tại của đất nước là không sai.
Rất mong đảng CSVN kịp
thức tỉnh và thực tâm quay về với dân tộc. Vì chỉ có dân tộc mới có thể chiến
thắng xâm lăng. Bài học giữ nước ngàn năm của cha ông còn nguyên đó.
15.05.2014
Biểu tình mất kiểm soát: Thông điệp của nhân dân cho ĐCSVN
Mõ Sàigòn (Danlambao) - Trong tuần qua, từ khi Trung Quốc ngang
nhiên chà đạp lên công pháp quốc tế, nhổ toẹt nước bọt vào chủ quyền đất nước
VN để đưa giàn khoan HD-981vào vùng biển Việt Nam đã làm dậy sóng bất mãn trên
các mạng xã hội người Việt trong và ngoài nước cùng với sự bất tín nhiệm lan
tràn khắp nơi ở VN. Người dân khắp nước đã tuần hành biểu tình ôn hòa yêu cầu
nhà nước Trung Quốc rút ngay giàn khoan ra khỏi lãnh thổ VN và đồng thời kêu
gọi nhà nước cộng sản Việt Nam trả tự do cho những người đang bị cầm tù do phản
đối sự bành trướng của Trung Cộng trong thời gian qua.
Sau cuộc biểu tình với lời kêu gọi của 20 tổ chức xã hội dân sự, những cuộc biểu tình tự phát của giới công nhân trong những khu công nghiệp đã bùng phát tiếp nối một cách nhanh chóng với khí thế hung hăng bạo động, đập phá và đả thương người khác. Trong khuôn khổ bài viết tôi không bàn về những cuộc biểu tình bạo loạn này được sức mạnh nào đó giật dây tổ chức vì một ý đồ hay một thủ đoạn đê hèn, hoặc do chính công nhân chủ động, tôi chỉ muốn nêu lên toàn cảnh những đập phá, đánh đập, giết người, cướp bóc trong những đợt biểu tình bạo lực là một thông điệp cho ĐCSVN khi đi ngược lại lòng dân, phản bội dân tộc.
Sau cuộc biểu tình với lời kêu gọi của 20 tổ chức xã hội dân sự, những cuộc biểu tình tự phát của giới công nhân trong những khu công nghiệp đã bùng phát tiếp nối một cách nhanh chóng với khí thế hung hăng bạo động, đập phá và đả thương người khác. Trong khuôn khổ bài viết tôi không bàn về những cuộc biểu tình bạo loạn này được sức mạnh nào đó giật dây tổ chức vì một ý đồ hay một thủ đoạn đê hèn, hoặc do chính công nhân chủ động, tôi chỉ muốn nêu lên toàn cảnh những đập phá, đánh đập, giết người, cướp bóc trong những đợt biểu tình bạo lực là một thông điệp cho ĐCSVN khi đi ngược lại lòng dân, phản bội dân tộc.
Chưa biết lúc nào, thời điểm nào giọt nước cuối
cùng sẽ làm tràn ly nhưng qua diễn biến thời sự người dân đã cảm nhận được ngày
đó sắp đến gần. Sự bất lực và nhu nhược của nhà nước Việt Nam trước Trung Cộng
từ trước tới nay qua những thỏa thuận ngoại giao chính trị, những kết quả giải
quyết vùng biên giới giữa hai nước và nhất là sự đê hèn đã khủng bố, đánh đập,
cầm tù những người dân yêu nước công khai và ôn hòa khi nói lên sự bành trướng
bá quyền của Trung Cộng, những người đòi hỏi quyền dân làm chủ đất nước đã khắc
sâu vào tâm tư nhân dân VN hình ảnh một chính quyền không vì dân, không của
dân, tệ hơn nữa là một chính quyền bán nước cầu vinh. Sau nhiều chục năm nắm
quyền điều hành đất nước, ĐCSVN đã tự cho mình có toàn quyền quyết định mọi sự,
mọi lãnh vực và đã bóp chết tiếng nói nhân dân khi quyền bầu cử không được tôn
trọng, khi giá trị của lá phiếu bầu không bằng tấm giấy lau mũi sau khi xử
dụng. Dưới sự lãnh đạo của đảng, đất nước càng ngày càng tụt hậu về mọi phương
diện giáo dục, y tế, kinh tế và an sinh xã hội. Ngược lại với sự nghèo hóa toàn
dân, nhờ vào quyền lực từ một chế độ độc tài toàn trị, đảng đã khai sinh ra một
giai cấp tư bản đỏ có mặt khắp từ trung ương đến làng xã xa xôi và tệ hại hơn
nữa đảng đã dùng lực lượng công an đàn áp và khủng bố mọi chống đối kêu oan.
Không một gia đình Việt Nam nào thoát được những
tai ương, phiền não, đau buồn, chia cách, uất hận với nhà nước cộng sản từ hơn
39 năm qua sau ngày cưỡng chiếm miền Nam kể cả những công thần của đảng. Nước
mắt của họ không chảy ra ngoài để bốc hơi bay vào vũ trụ, vào quên lãng, vào
tha thứ nhưng đã dội ngược vào con tim và kết tụ thành một khối uất chế nghẹn
ngào. Một thời khắc lịch sử nào đó, khi giọt nước cuối cùng được rót vào chiếc
ly đầy, những ức chế oán hận được chôn sâu trong đáy lòng sẽ vùng lên như quỷ
dữ thoát khỏi địa để đập phá, trả thù, thanh toán ngoài sự kiềm chế của chính
họ. Hiệu ứng đám đông sẽ đốt cháy và đưa cường độ oán cừu lên cực điểm. Khi ấy
máu sẽ dâng ngập mọi nơi. Sự bộc phát tâm lý hoàn toàn bình thường này sẽ không
cần cờ đỏ dẫn đầu, không cần đèn xanh đèn đỏ của chính quyền: nó là cơn lũ của
mọi ức chế và sẽ cuốn trôi tất cả những chướng ngại.
Những cuộc biểu tình bạo động "hợp
pháp" vừa qua là một thông điệp cho ĐCSVN và cho chính quyền nô lệ của
đảng. Chỉ vài mươi ngàn người cùng đi, trong đó con số say máu phá hoại
"có giấy phép" chưa đến 100 người đã cuốn trôi nhiều thứ. Thử hỏi với
con số vài triệu người với chừng ấy sự uất hận tuôn trào thì sức mạnh của cơn
lũ sẽ như thế nào. Khi nhân dân đã một lòng đoàn kết thì không có gì cản ngăn
được họ bước tới. Khi dân tộc đã cùng một lòng thì giặc Thanh, giặc Minh cũng
phải cuốn vó chạy về.
Những gì chính quyền cộng sản có thể làm trong
lúc này là :
1. Trả tự do cho những người tù vì yêu nước.
2. Thừa nhận những tổ chức dân sự yêu nước tự phát của nhân dân là
hợp pháp. Tổ chức đối thoại với đại diện những tổ chức này để an dân tránh bạo
động leo thang và cùng tìm một phương cách để chống đỡ với Trung Cộng.
3. Bãi bỏ ngay điều 4 của Hiến Pháp để nhà nước Việt Nam có đầy đủ
quyền tự quyết hầu điều hành đất nước một cách hữu hiệu và linh động trong tình
huống khẩn cấp đồng thời mời gọi những người trí thức yêu nước vào một ban cố
vấn cho chính phủ.
4. Cùng với toàn dân đưa sự việc Trung Cộng chiếm đoạt lãnh thổ ra
tòa án quốc tế về biển đồng thời triệu tập Đại sứ Trung Quốc trao công hàm phản
đối sự xâm lăng.
Mọi sự trù trừ, mọi âm mưu phản quốc bán nước
hay những đàn áp đánh đập bỏ tù dân trong lúc này là mồi lữa châm vào quả bom
có sức tàn phá đẫm máu khi mọi kiểm soát vượt ra ngoài tầm tay và quyền lực.
No comments:
Post a Comment