Tuesday, 29 January 2019

Đạo luật cắt đứt đường lưởi bò của TQ trên biển Đông

Than huuSAIGONcamebackKinh chuyen tiep,


----- Thư được chuyển tiếp -----
Từ: Joseph Chau <
Đã gửi: 17:48:50 GMT-8, Thứ Hai, 28 tháng 1, 2019
Chủ đề: Fw: Đạo luật cắt đứt đường lưởi bò của TQ trên biển Đông



Sent: Monday, January 28, 2019, 11:22:49 AM PST



 Đạo luật cắt đứt đường lưởi bò của TQ trên biển Đông

Thượng Viện Hoa Kỳ thông qua đạo luật cắt đứt đường lưỡi bò của Trung Quốc trên biển Đông
Nhằm cắt đường lưỡi bò, ngăn chặn mọi hoạt động xâm lược của Trung Quốc trên biển Đông, Thượng Viện Hoa Kỳ thông qua ĐẠO LUẬT “NATIONAL DEFENSE AUTHORIZATION ACT 2019 (NDAA)”

NDAA tức Đạo luật ủy quyền quốc phòng đã được thông qua tại Thượng viện Hoa Kỳ với đa số 87 phiếu thuận và chỉ có 10 phiếu chống. Dự luật quốc phòng Hoa Kỳ có trị giá 716 tỷ đô la sẽ được sử dụng làm kinh phí và tài nguyên để nhằm ngăn chặn :
1- Các hoạt động xâm chiếm đất đai biển đảo của Trung Quốc trong vùng biển Đông Nam Á.
2 – Các hoạt động gián điệp của Trung Quốc chống lại Hoa Kỳ và thế giới.
3 – Các kế hoạch của Trung Quốc làm suy yếu Hoa Kỳ. NDAA sẽ củng cố lệnh cấm Trung Quốc tham gia cuộc tập trận hàng hải của Lầu Năm Góc và các hoạt động hàng hải đa phương của Vành đai Thái Bình Dương được tổ chức hàng năm.
Lệnh cấm sẽ chỉ được dỡ bỏ khi Trung Quốc dừng lại tất cả các hành động xâm chiếm biển đảo và loại bỏ các hệ thống vũ khí ra khỏi các tiền đồn ở Biển Đông. Quy định này về cơ bản tương đương với lệnh cấm vĩnh viễn.
Sau một năm rưỡi chuẩn bị, cuối cùng thì Bố già Trump đã chính thức khởi động một cuộc chiến tranh toàn diện với Trung Quốc.
Ngoài đe dọa về mặt thương mại bằng các thủ thuật kinh doanh bẩn thì Bắc Kinh đã không ngần ngại phô trương tham vọng nuốt trọn biển Đông cũng như mộng làm bá chủ thế giới. Và tất nhiên, một nước lớn như Mỹ, nhất là dưới sự lãnh đạo của bố già Trump với lời hứa khiến nước Mỹ vĩ đại trở lại thì sao có thể ngồi yên để Trung Quốc lộng hành như thế. Trung Quốc sẽ phải trả giá cho những hành động ngông cuồng của mình sớm thôi!

         

--
************************************
DIỄN ĐÀN PHỤNG SỰ XÃ HỘI
************************************

Friday, 25 January 2019

Căng thẳng Mỹ-Trung trên Biển Đông đang ngày càng ‘khó kiểm soát’?

 

 
Căng thẳng Mỹ-Trung trên Biển Đông đang ngày càng ‘khó kiểm soát’?
Image result for Tàu chiến đấu Littoral USS Fort Worth
Tàu chiến đấu Littoral USS Fort Worth thực hiện các cuộc tuần tra thường xuyên ở vùng biển Quốc tế gần quần đảo Trường Sa khi tàu khu trục dẫn đường của Hải quân Trung Quốc Yancheng theo sát ở phía sau. (Hải quân Hoa Kỳ / Conor Minto)

Sự đối đầu quân sự Mỹ-Trung ở Biển Đông rất nguy hiểm. Với các sự cố leo thang và lời lẽ hiếu chiến ở cả hai phía, nó có thể đang trên bờ vực vượt khỏi tầm kiểm soát, theo nhà phân tích Mark J. Valencia trên Eurasia Review.
Tuần này, người lãnh đạo Hải quân Hoa Kỳ, Đô đốc John Richardson, đang tới Trung Quốc để gặp Phó Đô đốc Shen Jinlong và các nhà lãnh đạo của Ủy ban Quân sự Trung ương Trung Quốc để thảo luận về việc giảm rủi ro và tránh tính toán sai lầm.

Đối tác thành đối đầu

Điều này nghe có vẻ tương đối vô hại. Nhưng các nhà lãnh đạo hải quân thực sự sẽ phải “vật lộn” với những khác biệt thâm căn cố đế và khó có thể đạt được tiến bộ lớn.
Gợi ý về tầm quan trọng của cuộc đối thoại sắp tới này, Đô đốc Richardson cho biết một cuộc “trao đổi quan điểm” là rất cần thiết, đặc biệt trong thời kỳ nhiều “ma sát” như hiện nay.
“Đối thoại thẳng thắn và chân thành có thể cải thiện mối quan hệ theo cách xây dựng, giúp khám phá các khu vực nơi chúng tôi chia sẻ lợi ích chung và giảm rủi ro trong khi chúng tôi làm việc thông qua sự khác biệt của mình”, Đô đốc Richardson nói.
John RichardsonĐô đc John Richardson phát biu trong mt cuc hp báo vi tướng Philippines Carlito Galvez Jr., sau cuc hp hôm th Hai ti Aguinaldo ngoi ô thành ph Quezon, phía đông bc Manila, Philippines. 
Mặc dù Đô đốc Richardson đầy tinh thần lạc quan, nhưng tình hình có vẻ khá nghiêm trọng. Tranh chấp Mỹ-Trung ở Biển Đông được thúc đẩy bởi cuộc đua thâm trầm nhằm giành quyền thống trị trật tự khu vực châu Á trong tương lai.
Mỹ muốn duy trì sức mạnh chiến lược hàng đầu ở châu Á, trong khi Trung Quốc muốn thay thế vai trò đó của Mỹ. Với những người theo chủ nghĩa dân tộc trong nước đều có sức ảnh hưởng lớn, không có khả năng lãnh đạo quốc gia nào có thể lùi bước.
Bối cảnh chiến lược là cả hai đều coi nhau là mối đe dọa tiềm tàng và là đối thủ. Hoa Kỳ đã công khai tuyên bố Trung Quốc là “đối thủ cạnh tranh chiến lược” và là một quốc gia “cần xét lại”. Người tin rằng Hoa Kỳ và Trung Quốc đang tham gia vào “một cuộc cạnh tranh địa chính trị giữa tầm nhìn tự do và đàn áp của trật tự thế giới” ở khu vực Ấn Độ – Thái Bình Dương.
Trung Quốc có quan điểm thù địch với Hoa Kỳ và ý định của họ. Bắc Kinh tin rằng Hoa Kỳ muốn kiềm hãm sự trỗi dậy chính đáng của họ trong khu vực và trên thế giới.
Quan điểm này được phản ánh trong các tuyên bố như bài phát biểu của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình cảnh báo rằng Trung Quốc sẽ không bị đẩy ra bên lề, “không ai có thể ra lệnh cho người dân Trung Quốc những gì nên hay không nên làm”. Những phát ngôn này được hiểu nhắm đến Hoa Kỳ và các hành động gần đây của nó ở Biển Đông, cũng như trong các lĩnh vực khác.
Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Vương Nghị đã nói rằng những động thái gần đây của Washington đe dọa “hủy diệt hoàn toàn” thành tựu đạt được trong bốn thập kỷ xây dựng quan hệ Mỹ-Trung. Sự căng thẳng và khả năng xảy ra đụng độ ở Biển Đông là có thể cảm nhận được.
Góp phần vào sự căng thẳng ngày càng tăng, Hoa Kỳ đã tăng cường tần suất của các hoạt động Tự do Hàng hải (FONOPs) của mình nhằm thách thức các yêu sách của Trung Quốc
Gia tăng thách thức
Washington cũng tỏ dấu gia tăng sự hỗ trợ cho Đài Loan bằng cách phê duyệt ba lần đi qua eo biển Đài Loan nhạy cảm trong một năm bằng tàu chiến, sau một năm gián đoạn trước đó, và khiến Trung Quốc tức giận khi phê duyệt hợp đồng bán vũ khí mới cho Đài Bắc.
Lầu Năm Góc cũng đã tăng tần suất bay qua vùng trời Biển Đông bằng máy bay ném bom B52 có khả năng hạt nhân.
Rõ ràng Hoa Kỳ đã công khai thách thức Trung Quốc về hành vi “quân sự hóa” các đảo do Bắc Kinh chiếm đóng phi pháp ở Biển Đông, và về việc họ sử dụng sự “cưỡng bức và đe dọa” đối với các đối thủ trong khu vực.
Để đưa ra quan điểm của mình, Hoa Kỳ đã khiến Trung Quốc “ê mặt” bằng cách rút lại lời mời tham gia cuộc tập trận hàng hải đa phương lớn nhất thế giới, EDRIMPAC 2018. Và Washington đã tiếp tục “dội nước lạnh” vào Trung Quốc bằng tuyên bố sẽ lái máy bay, đi tàu và hoạt động ở bất cứ nơi nào luật pháp quốc tế cho phép.
Rõ ràng Hoa Kỳ gần đây đã có một sự thay đổi, chuyển sang gia tăng mạnh mẽ về sự hiện diện quân sự ở Biển Đông. Chủ nghĩa an ninh gia tăng của quân đội Hoa Kỳ có khả năng tương thích với quan điểm của cố vấn an ninh quốc gia John Bolton, vì đã chấp nhận rủi ro lớn hơn những người tiền nhiệm gần đây.
Ông Bolton dường như đã tập trung kiểm soát các vấn đề an ninh. Ít nhất trong tương lai gần, ông Bolton sẽ có ảnh hưởng gia tăng đối với chính sách và hành động an ninh của Mỹ. Liệu Bộ trưởng Quốc phòng mới sẽ có tác động cá nhân và mối liên hệ đối trọng với ông Bolton về các vấn đề Biển Đông hay không là một câu hỏi mở.
USS DecaturTàu chiến Trung Quc (bên phi) áp sát nguy him gn tàu khu trc tên la dn đường USS Decatur ca hi quân M trên Bin Đông hôm 30/9 (nh: BI)
Chủ nghĩa an ninh gia tăng của Hoa Kỳ đã thúc đẩy Trung Quốc nâng cao đánh cược vào các tính toán sai lầm. Vào tháng 9/2018, một tàu chiến Trung Quốc đã chặn USS Decatur, một tàu khu trục tên lửa dẫn đường, trong khi nó đang tiến hành một hoạt động tự do hàng hải ở Biển Đông.
Theo Lầu Năm Góc, tàu chiến Trung Quốc đã thực hiện các hành động hung hăng kèm theo lời cảnh báo thúc giục Decatur rời khỏi vùng biển, mà họ gọi là hành động “không an toàn và thiếu chuyên nghiệp”.
Ngay sau đó, Đại úy Hải quân Trung Quốc Zhang Junshe cảnh báo rằng Hoa Kỳ mới là bên có lỗi trong bất kỳ cuộc đụng độ quân sự nào giữa hai nước.
Vào tháng 1, sau khi một tàu chiến khác của Mỹ tiến hành FONOP gần quần đảo Hoàng Sa do Trung Quốc tuyên bố chủ quyền phi pháp, truyền thông nhà nước Trung Quốc đã đưa tin về việc triển khai tên lửa đạn đạo chống hạm DF-26 tiên tiến của quân đội. Tên lửa này có tầm bắn tối đa khoảng 3.400 hải lý, khiến phần lớn Biển Đông trong tầm ngắm của nó.

Tiên hạ thủ vi cường?

Mối đe dọa này được củng cố bởi Chuẩn đô đốc Trung Quốc Lou Yuan, người đã hô hào kêu gọi một cuộc tấn công tên lửa vào các tàu sân bay Mỹ ở Biển Đông. Ông tuyên bố rằng những gì Hoa Kỳ lo sợ nhất là thương vong.
Ông Luo được ví như Đại tướng Không quân Hoa Kỳ Curtis Le May, Tham mưu trưởng Không quân khi đó chủ trương ném bom các địa điểm tên lửa của Liên Xô ở Cuba trong cuộc khủng hoảng tên lửa Cuba, một hành động có thể khởi động chiến tranh hạt nhân.
John BoltonC vn An ninh Quc gia M John Bolton. (nh: AFP)
Những gì làm cho tình hình này trở nên nghiêm trọng là điều David Gompert, cựu quan chức tình báo cấp cao thứ hai trong Chính quyền Obama, gọi là “sự bất ổn khủng hoảng”.
“Điều này xảy ra khi cái giá của việc không tấn công trước đối thủ có nghĩa là thất bại. Mỗi bên đều biết bên kia đang suy nghĩ theo cùng một cách và vì vậy, tất cả đều có động cơ để hành động phủ đầu nếu chiến tranh dường như sắp xảy ra. Hoặc có thể xảy ra. Hoặc có thể chỉ là có thể. Không hạ thủ trước sẽ bị thất thế, tư duy như vậy có thể biến cuộc đối đầu thành sự hỗn loạn”, ông Gompert nói.
Theo ông Gompert, Trung Quốc đặc biệt lo lắng về một cuộc chiến kéo dài, trong đó các lực lượng vượt trội về mặt kỹ thuật của Hoa Kỳ sẽ thắng thế.
Vì vậy, quân đội của họ đang phát triển các kế hoạch và chiến thuật cho các cuộc tấn công sớm và nhanh chóng để đánh bại các tàu sân bay, căn cứ không quân và mạng lưới chỉ huy và kiểm soát của Mỹ, bao gồm cả các vệ tinh.
“Tình hình có thể đang đạt đến một điểm bùng phát hoặc thậm chí là một điểm kích hoạt, và cần được giải quyết khẩn cấp”, ông Gompert nói.
Trung Dung

__._,_.___

Posted by: Truc Chi 

Sunday, 13 January 2019

So sánh hai cuộc hải chiến với Trung cộng: Hoàng Sa 1974 và Trường Sa 1988.


So sánh hai cuộc hải chiến với Trung cộng: Hoàng Sa 1974 và Trường Sa 1988.

Năm 1958, Phạm văn Đồng theo lệnh của Hồ chí Minh ký kết nhìn nhận chủ quyền của Trung cộng (TC) trên biển đông. Đây là 1 tài liệu bán nước của VC mà chúng ta tìm thấy được. 

Vào năm 1974, lợi dụng cơ hội Hoa Kỳ rút quân ra khỏi Việt Nam, hải quân Trung cộng tiến chiếm Hoàng Sa của Việt Nam Cộng Hòa (VNCH). Hải quân VNCH chống trả mãnh liệt và đã bị thiệt hại nặng nề với 74 chiến sĩ hải quân hy sinh. Hải quân Trung cộng cũng bị thiệt hại nặng nề, trong khi bọn Việt cộng (VC) bán nước im lặng đứng nhìn.

Vào năm 1988, hải quân Trung cộng tiến đánh Trường Sa lúc đó thuộc về Việt cộng. Hải quân VC bị bắn giết tàn nhẫn, chết tổng cộng 64 người. Trung cộng không bị thiệt hại vì gần như không có chống trả.

Chúng ta thử phân tích chi tiết của 2 cuộc hải chiến nói trên:

++++++++++++++++++++

Cuộc hải chiến giữa VNCH với Trung cộng 1974: 


Tài liệu: 
http://www.vietlist.us/VietHistory/haichienhoangsa.shtml
http://www.nguyenthaihocfoundation.org/lichsuVN/hoangsa_hovankythoai.htm

Lúc đó, năm 1974, Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại là Tư Lệnh Hải Quân vùng I Duyên Hải, chịu trách nhiệm bảo vệ vùng duyên hải của Quân khu I, bao gồm quần đảo Hoàng Sa. Cựu Phó Đề Đốc HVK Thoại đã nhận báo cáo tình hình có thuyền bè Trung Cộng xuất hiện ở vùng đảo này từ đầu và đã trực tiếp trình lên Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu. Chính Cựu Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại là người trực tiếp nhận thủ bút từ Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu ra lệnh đối phó với tình trạng xâm nhập bất hợp pháp của Trung Cộng và cũng chính Cựu Phó Đế Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại ra lệnh cho Cựu Đại Tá Hà Văn Ngạc, Sĩ quan Chỉ huy chiến thuật khai hỏa trong trận Hải chiến Hoàng Sa.

Theo Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại: "Trên đảo không có dân cư sinh sống, chỉ có đài khí tượng quốc tế với bốn nhân viên làm việc. Hai mươi bốn Địa Phương Quân thuộc tỉnh Quảng Nam trú đóng trên bốn đảo, họ di chuyển bằng xuồng cao su. Theo tôi biết thì trước năm 1974 không có sự đụng chạm nào đáng kể với Trung Cộng. Đến đầu năm 1974 Trung Cộng thấy Mỹ rút quân ra khỏi Miền Nam thì họ có kế hoạch xâm chiếm rõ ràng, như cấm cờ hay ồ ạt đổ bộ một số người lên đảo. Khi chúng ta bắt đầu dùng biện pháp đối phó thì họ đưa hạm đội rất mạnh mẽ ra đây... Lúc đó tôi đang ở Đà Nẳng. Trước khi khai hỏa , Cựu Đại Tá Hà Văn Ngạc cũng đã trình cho tôi rất chi tiết mọi hành động, mọi sự di chuyển của chiến hạm Trung Cộng cũng như của các ngư thuyền cùng mọi chuyện xảy ra trên đảo. Tôi đã ra lệnh mỗi chiến hạm cho một toán đổ bộ lên đảo để thám sát, cho nên chúng tôi nắm rất vững tình hình. Trước khi khai hỏa thì Đại Tá Ngạc có nói với tôi rằng, sự khiêu khích đã đến cái độ thế nào rồi cũng phải nổ súng. Nếu để Trung Cộng nổ súng trước thì bên HQVN sẽ bị thiệt hại nặng nề vì chiến hạm của họ rất tối tân, trong lúc chiến hạm của HQVN to và chậm, lúc đó sẽ không xoay xở kịp. Đại Tá Ngạc có bàn với tôi và tôi đồng ý là khi tình hình không thể nào làm khác được thì chúng ta phải nổ súng trước, và chúng ta nổ súng đồng loạt thì địch phải phân tán hải pháo của họ ra". 

Ngày 19 Tháng Giêng, 1974, biệt hải và hải kích Việt Nam Cộng Hòa từ HQ5 đổ quân lên mặt Nam đảo Quang Hòa và hải quân Trung Quốc đổ quân xuống mặt Bắc đảo. Hai bên giao tranh và phía Việt Nam Cộng Hòa có 3 chết và 2 bị thương. Do quân Trung Quốc quá đông, quân Việt Nam Cộng Hòa rút trở lên HQ5.

Ngay sau đó chiến hạm hai bên triển khai đội hình gần đảo Quang Hòa và chiến hạm Việt Nam Cộng Hòa khai hỏa trước. Hai bên chạm súng từ 30 đến 45 phút. Trong trận chiến nầy, Hải quân VNCH đã gây thiệt hại nặng nề cho hạm đội Trung Quốc, nhưng ngược lại, hạm đội Trung Quốc cũng gây thiệt hại không ít cho Hải Quân VNCH. Chiếc tàu bị thiệt hại nặng nhất về phía chúng ta là Hộ tống hạm HQ10 do thiếu tá Ngụy Văn Thà chỉ huy.

Hộ tống hạm HQ10 bị trúng đạn ở phòng máy chánh và bị nghiêng về bên phải. Phòng chỉ huy cũng bị trúng đạn. Cả chỉ huy trưởng cùng chỉ huy phó đều bị thương. 
Biết tình trạng chiếc tàu không thể cứu vãn, chỉ huy trưởng Ngụy Văn Thà ra lệnh cho chỉ huy phó Nguyễn Thành Trí và thủy thủ đoàn còn lại phải đào thoát. Toàn bộ thủy thủ đoàn yêu cầu chỉ huy trưởng cùng rời tàu luôn, nhưng Ngụy Văn Thà từ chối ông cương quyết ở lại chết theo tàu. Nguyễn Thành Trí xin ở lại với chỉ huy trưởng, cũng không được chấp thuận. Ngụy Văn Thà ở lại biển Ðông, hy sinh thân mạng đền nợ nước, là một anh hùng dân tộc, tiếp nối truyền thống hào hùng của Trần Bình Trọng, Trần Quốc Toản...
Hai Chien 1974

Kết quả

Theo tài liệu của Việt Nam Cộng Hòa thì phía Trung Cộng Liệp Tiềm Ðĩnh 274 trúng đạn, tay lái bất khiển dụng phải ủi vào bãi san hô để thủy thủ đoàn đào thoát, Liệp Tiềm Ðĩnh 271 và 389 bị chìm tại trận. Liệp Tiềm Ðĩnh 389 và 391 bị hư hại nặng.

Phía Việt Nam Cộng Hòa chiến hạm HQ10 trúng đạn vào pháo tháp bị chìm tại trận, chiến hạm HQ-16 bị hư hại nặng nghiêng 15 độ, chiến hạm HQ5 và HQ4 bị hư nhẹ. Gần 50 thủy thủ và hạm trưởng Ngụy Văn Thà của HQ10 tử vong. Ngoài ra HQ5 có 3 quân nhân tử vong và 16 bị thương.

Hai ngày sau trận hải chiến, ngày 20 Tháng Giêng, tàu chở dầu Hòa Lan “Kopionella” vớt được 23 người thuộc thủy thủ đoàn của chiến hạm HQ10 đang trôi dạt trên biển.

Ðến mười ngày sau, ngày 29 Tháng Giêng, ngư dân Việt Nam vớt được một toán quân nhân Việt Nam Cộng Hòa gần Mũi Yến (Qui Nhơn), gồm 1 sĩ quan, 2 hạ sĩ quan và 12 quân nhân thuộc lực lượng đổ bộ lên Quang Hòa, đã dùng bè vượt thoát đảo sau trận hải chiến.

Trung Quốc bắt giữ 48 tù binh, trong đó có một người Mỹ. Số tù binh đó sau này được trao trả tại Hồng Kông qua Hội Hồng Thập Tự Quốc Tế.

Sau trận chiến, Việt Nam Cộng Hòa đã ra nhiều tuyên bố cũng như trưng ra các chứng cớ lịch sử về chủ quyền của mình và đã được chính phủ Cộng Hòa Pháp ủng hộ vì trước đây theo hòa ước Pháp-Thanh thì người Pháp đã thực hiện chủ quyền ở quần đảo này.

Tuy nhiên, Trung Quốc đã cho đập phá các bia chủ quyền tại quần đảo Hoàng Sa, đào các mộ của người Việt đã chôn ở đây, xóa các di tích lịch sử của người Việt để áp đặt chủ quyền của họ trên quần đảo này.

+++++++++++++++++++++++++++

Cuộc hải chiến giữa Hải quân VC với Trung cộng 1988: 

Tài liệu: 

http://nguyentandung.org/hai-chien-truong-sa-1988-ky-1-cuoc-xam-luoc-cua-trung-quoc.html
http://tuanvietnam.vietnamnet.vn/2011-07-22-hai-chien-1988-bat-tu-tren-dao-gac-ma-ky-2-
http://www.youtube.com/watch?v=Ymjjb9Db1Z8
http://www.youtube.com/watch?v=adVFnR43vqU
http://www.youtube.com/watch?v=YFxLeNVLRoM

Theo bài viết đăng trên website nguyentandung.org, phóng viên phỏng vấn anh Dương Văn Dũng và anh Phan Văn Đức đã từng chiến đấu ở Gạc Ma năm 1988. Họ nhập ngũ cùng thời gian. Sau 6 tháng huấn luyện ở Hội An, họ được giao về Trung đoàn 83 công binh (Vùng 3 Hải quân) đóng tại Q.Sơn Trà, TP.Đà Nẵng.

Anh Dũng kể, 20h ngày 11/3, anh cùng mọi người lên tàu HQ-604 của Lữ đoàn 125 do Vũ Phi Trừ làm thuyền trưởng, đưa 70 công binh Trung đoàn 83 và 22 chiến sĩ Lữ đoàn 146 rời Cam Ranh. Khoảng 15h ngày 13/3, tàu đến đảo Gạc Ma và tiến hành làm dây, hạ xuồng, đưa vật liệu vô để chuẩn bị xây dựng. Thế nhưng chỉ khoảng 1 tiếng sau là tàu Trung Quốc liên tục đưa xuồng quần thảo cắt dây vận chuyển của tàu HQ-604, dùng loa yêu cầu tàu HQ-604 phải nhổ neo gấp bằng tiếng Việt. 

Đến 21h cùng ngày, tàu HQ-604 khẩn trương thả xuồng nhôm để đưa người và vật liệu xuống bám giữ đảo Gạc Ma và quyết làm nhà trên đó. Lúc 3h sáng ngày 14/3/1988, các chiến sĩ đã cắm được cờ Tổ quốc (?) lên bãi đá Gạc Ma. 

Anh Đức kể, đến 4h sáng, khi mặt trời lên anh Đức đã cùng khoảng 20-30 chiến sĩ bơi vô đảo nhưng chỉ mang theo 2 khẩu súng AK-47. Hai khẩu súng này giấu rất kỹ, không để phía Trung Quốc phát hiện vì mục đích của phe ta là vừa phòng vệ nhưng vẫn giữ hòa khí...

Không khí lúc đó hết sức căng thẳng.
Hai Chien 1988

“Phía bên ngoài, Trung Quốc bao vây quá đông, lúc đó chúng tôi chỉ mặc quần đùi, áo may ô. Thiếu úy Trần Văn Phương, Phó chỉ huy trưởng đảo Gạc Ma, cắm cờ Tổ quốc giữ đảo rồi bất ngờ bị phía Trung Quốc bắn chết. Ngay lúc ấy, anh Nguyễn Văn Lanh liền nhảy lên gạt súng, xô ngã tên bắn anh Phương nhưng chính anh đã bị tên khác đâm lê vào sau lưng. Lúc đó chúng tôi chỉ dùng tay không đánh nhau với địch vì ai cũng nghĩ mất cờ là mất đảo”, anh Đức thuật lại.

Lúc ấy, tôi hỏi anh em là 2 cây súng AK đâu rồi, thì được biết là mọi người đã dụi xuống biển trước đó để tránh bị hiểu lầm. Lúc đó tôi nghĩ mình chỉ cần 1 cây súng thôi thì ít nhất cũng bắn được trên chục mạng vì lính Trung Quốc đứng rất đông”, anh Đức sục sôi.

Khoảnh khắc ấy không bao giờ phai mờ trong tâm trí của anh Đức: “Trước thái độ cương quyết giữ đảo của phe ta trên bãi đá Gạc Ma, phía Trung Quốc bất ngờ bắn một loạt đạn dày đặc. Tôi nhớ đạn dày đến nỗi lúc đó chỉ có đạn tránh người thôi chứ người không thể tránh đạn. Tôi bị trúng đạn ở vai trái ngã xuống nước, khi trồi lên tôi bơi về phía tàu HQ-604. Khi gần đến tàu, tôi thấy tàu Trung Quốc bắn liền 2 quả, 1 quả chớp đỏ nổ cabin tàu HQ-604, quả còn lại làm tàu lật luôn”.

Hai Chien 1988
Cùng đường, anh Đức ôm một cây gỗ bơi lại vào bãi đá thì được đồng đội dùng xuồng vớt lên và đưa về đảo Sinh Tồn.

Còn về phần anh Dũng, tàu HQ-604 bị bắn chìm khi anh ở trong bệ cẩu nằm giữa tàu. Ngoi lên mặt nước thì tàu bị đạn địch bắn rất rát. Anh ngoi lên hụp xuống vài lần thì vớ được một thùng gỗ chứa lương khô và bơi ra xa.

Hai Chien 1988
Lần lượt anh với tìm được 2 cây gỗ, cùng 2 đồng đội khác ghép ván tạo thành bè rồi cả 3 người ngồi lên trên. Họ trôi dạt đến 18h cùng ngày thì bị tàu Trung Quốc bắt giữ, cùng với 6 đồng đội khác bị đưa về Quảng Đông.

Bị tổn thất và hy sinh nhưng bộ đội ta với tinh thần kiên cường, kiên quyết đấu tranh bảo vệ giữ vững chủ quyền đảo Cô Lin và Len Đao...

Bài tường thuật khác có tên "Hải chiến 1988: bất tử trên đảo Gạc Ma (KỲ 2)" viết: 

Sáng ngày 14, Trung Quốc đưa 5 xuồng nhôm cùng vài chục lính thủy, dương AK lưỡi lê quây vòng tròn tiến lên đảo.

Những chiến sĩ trên đảo lùi dần về phía lá cờ, tạo thành ‘vòng tròn bất tử’. Anh Lê Thanh Miễn có mặt trong nhóm chiến sĩ đó. Anh chứng kiến thiếu úy Trần Văn Phương trúng đạn đầu tiên và gục xuống. Lá cờ được chuyển sang cho anh Nguyễn Văn Lanh. Hai lính Trung Quốc áp sát anh Lanh giành giật. Cán cờ bị văng mất, anh Lanh cuốn lá cờ vào ngực và đạp vào bụng hắn. Lính Trung Quốc đâm bằng lưỡi lê, báng súng vào anh Lanh nhưng anh vẫn kiên quyết giữ cờ.

Anh Lê Văn Dũng lúc đó vừa chở được một xuồng vật liệu vào, đang định bơi ra tàu thì gặp lúc lính Trung Quốc tấn công phải lui trở lại. Trong thời điểm anh Phương và anh Lanh giành giật lá cờ với lính Trung Quốc, anh Dũng và anh Miễn cũng đang chiến đấu với những lính Trung Quốc khác, chỉ cách chỗ thiếu úy Phương hy sinh vài mét.

Hai Chien 1988
Trong trận chiến không cân sức, như anh Dũng nói, giữa nhóm chiến sĩ mặc độc quần đùi áo may ô đánh giáp lá cà với hàng loạt lính mang súng AK lưỡi lê, ‘như trẻ con chơi vật nhau’. Sau trận giáp lá cà, quân Trung Quốc rút lui về tàu rồi dập pháo vào đảo Gạc Ma và tàu HQ-604, thảm sát gần như toàn bộ các chiến sĩ trên đảo và tàu.

Hai Chien 1988
Trong lúc tàu HQ-604 và đảo Gạc Ma bị tấn công dữ dội thì bên đảo Len Đao và Cô Lin, tàu HQ-605 và HQ-505 cũng đồng thời bị bắn. Khi thấy tàu HQ-604 bị bắn chìm, thuyền trưởng tàu HQ-505 Vũ Huy Lễ cho tàu lùi ra lấy đà và ủi lên đảo Cô Lin. Khi tàu HQ-505 trườn lên được hai phần ba thân tàu lên đảo thì bốc cháy. Thủy thủ tàu vừa dập lửa vừa đưa xuồng đến cứu thủy thủ tàu HQ-604.
Nhưng ngay khi hai tàu Việt Nam đã bị bắn chìm và cháy (tàu HQ-605 bị bắn bên phía đảo Len Đao, sáng hôm sau 15/7 chìm). Người thương vong quá nhiều, phía Trung Quốc vẫn cho 3 tàu chiến ngáng chặn, không cho tàu Việt Nam và tàu Hội Chữ Thập Đỏ vào ứng cứu. Chiến sĩ hải quân Việt Nam, người gắng gượng bơi được vào bãi đá Cô Lin, người bị thương nằm trên xuồng, thậm chí trên lưng đồng đội. Người ôm những mảnh tàu vỡ lênh đênh trên mặt biển nhiều tiếng liền...

++++++++++++++++++++++++++++++

So sánh 2 cuộc hải chiến:



- Cuộc hải chiến 1974: Lịnh chỉ huy thống nhất từ cấp Tổng Tư Lệnh Quân Đội Quốc Gia (Tổng thống) đến cấp chỉ huy Tư Lệnh Hải Quân vùng I Duyên Hải ra lệnh đối phó với tình trạng xâm nhập bất hợp pháp của Trung Cộng. Khi tình hình không thể nào làm khác được thì chúng ta phải nổ súng trước tiêu diệt địch. Và kết quả cũng rất rõ ràng, với vũ lực kém hơn, các anh đã gây thiệt hại nặng nề cho kẻ thù. Tinh thần chiến đấu, tinh thần hy sinh, tinh thần yêu mến đồng đội cũng thể hiện rất rõ ràng, cao độ. Nhất là sự hy sinh của thuyền trưởng Ngụy Văn Thà rất đáng ghi vào sử sách, lưu danh thiên cổ.

- Cuộc hải chiến 1988: Không thấy một lịnh chiến đấu nào cho hải quân VC được nêu ra. Dù là vào thời điểm 1988, 9 năm sau cuộc tấn công hàng loạt của TC vào miền Bắc năm 1979 giết hại hàng vạn dân Việt, chúng ta thấy hải quân không có chuẩn bị, không sẵn sàng chiến đấu. Trong các bài viết, chỉ thấy nói công binh và 3 tàu hải quân HQ505, HQ604, HQ605 được điều ra đảo, nhưng không nói lịnh từ đâu, cấp nào, trách nhiệm thuộc về ai ! Đảng CS Việt nam tự cho là đảng lãnh đạo, sao không thấy nhắc tới trong trường hợp nầy ? Chúng ta thấy VC đưa công binh ra xây dựng nhà trên đảo nhưng không tìm thấy sự hổ trợ tích cực nào của hải quân. Trong 2 bài viết, không thấy các chiến hạm của VC bắn 1 viên đạn nào, chỉ chờ cho tàu TC bắn, rồi chìm, thế thôi.

Hai Chien 1988
- Cuộc hải chiến 1974: Hải quân VNCH sẳn sàng chiến đấu, biết phân tích tình hình tương quan lực lượng địch ta và biết rõ họ phải làm gì khi đương đầu với đối phương đang có lực lượng mạnh hơn. Dù phải hy sinh, nhưng hải quân VNCH vẫn gây tổn thất nặng nề cho địch.

- Cuộc hải chiến 1988: Chúng ta chỉ thấy bộ đội VC phản kháng yếu ớt như trẻ con, như những cái bia thịt cho Trung cộng bắn vào. Trên hòn đảo chủ quyền của VN, vào thời điểm 1988 mà hải quân ăn mặc chỉ có "mặc độc quần đùi áo may ô". Khi lên đảo chỉ dám mang theo 2 cây súng AK thì lại dấu biến đi. Chiến hạm HQ505, HQ604, HQ605 đậu ngoài dàn trận thì không thấy nói là bắn 1 quả đạn nào. Theo video của TC cung cấp thì lính công binh của hải quân VC đang xếp hàng ngang ngay ngắn trước tầm súng đại liên của địch để cho địch tha hồ nả đạn như đang tập trận. Theo hình ảnh trên video, chiến hạm HQ 604 từ lúc bị bắn tới khi chìm không thấy bắn 1 viên đạn nào. Trong 2 bài viết, ba chiến hạm trên đều bị bắn và có 2 chiếc bị chìm, HQ604 và HQ605. Tại sao không có 1 chiếc nào khai hỏa. Tại sao tàu hải quân bị tấn công đến chìm mà không có 1 sự phản kháng yếu ớt nào cả?

Hai Chien 1988
Kết luận

Qua những tài liệu và nhận định nêu trên chúng tôi thấy ý nghĩa của hai cuộc hải chiến hoàn toàn khác nhau. Một đằng các chiến sĩ hải quân VNCH tinh nhuệ và anh dũng chiến đấu bảo vệ đất nước. Dù các anh phải hy sinh, nhưng vẫn gây tổn thất nặng nề cho kẻ thù. Một đằng bộ đội VC rất mơ hồ khi ra trận, họ hoàn toàn không sẵn sàng chiến đấu. Họ chỉ làm bia cho địch bắn và không thấy nói gây thiệt hại gì cho quân địch. 

Chúng tôi nghĩ rằng bộ đội VC dù có dở đi nữa cũng không tồi tệ đến thế. Nhưng chúng tôi nghĩ rằng chính do sự tuyên truyền của các tên chỉ huy cấp cao bán nước lúc nào cũng coi TC là đàn anh, là đồng chí kính yêu, mà các bài viết không dám nêu ra ở đây. Điều đó làm cho bộ đội VC không dám phản kháng, không dám chuẩn bị khi đứng trước kẻ thù cướp nước. Sự việc nguy hiểm nầy vẫn còn xảy ra cho đến ngày hôm nay. Tàu TC liên tục bắn giết ngư dân VN, nhưng VC không dám lên tiếng phản đối. Tệ hơn nữa, chúng không dám nói rõ ai là thủ phạm, chỉ dám gọi mơ hồ là "tàu lạ", "quân đội lạ"... Ai biểu tình phản đối TC chiếm nước thì họ lại thẳng tay đàn áp, bắt bớ, đánh đập như kẻ thù. Tại sao đối với kẻ thù cướp nước là Trung cộng thì VC lại quá dễ dãi, tâng bốc như anh em ruột thịt. Trong khi đối với nhân dân VN thì VC lại đối xử ác độc, lúc nào cũng dùng công an, bộ đội với đủ mánh khóe để đàn áp, bắt bớ, cướp của, giết người. Đảng CSVN đứng ở vị trí nào trong đất nước Việt nam?

Nhiều người đề nghị vinh danh binh sĩ trong 2 trận chiến vì họ đều tử thương trước họng súng của TC. Nhưng sau khi xem xét các lịnh chỉ huy, cách tổ chức, chuẩn bị, diễn tiến trận đánh và kết quả của trận đánh, cá nhân chúng tôi không tìm thấy sự tương đương nào giữa bộ đội VC và chiến sĩ hải quân VNCH.
Trần Long, Vietlist.us
__._,_.___

Posted by: Yahoo7

Wednesday, 9 January 2019

TC giật mình khi tốc độ sản xuất F-35 của Nhật Bản gia tăng chóng mặt.


Chủ đề:  Tốc độ sản xuất F-35 của Nhật Bản gia tăng chóng mặt.



TC giật mình khi tốc độ sản xuất F-35 của Nhật Bản gia tăng chóng mặt.

            Trong khi Nga và TC vẫn đang phải sản xuất các phiên bản Su-57, và J-20 chưa hoàn thiện đầy đủ năng lực tác chiến, thì điều ngược lại đã xảy ra với Nhật Bản.


Bộ Quốc phòng Nhật Bản vừa cho biết: Căn cứ Không quân Misawa vừa nhận được chiếc tiêm kích tàng hình F-35A Lightning II thứ 10, và cũng là máy bay thứ 6, mà họ tự lắp ráp trong nước với số khung 89-8710.




Máy bay chiến đấu F-35 được 9 quốc gia phát triển chung, trong đó dẫn đầu là Mỹ, Anh, và Australia, Lockheed Martin là nhà chế tạo chính. Mặc dù Nhật Bản không tham gia phát triển, nhưng họ lại có mặt ở quá trình lắp ráp.




Không quân Nhật Bản có kế hoạch mua 42 chiếc tiêm kích F-35A, trong đó 4 chiếc được cung cấp hoàn chỉnh, theo chương trình bán vũ khí cho ngoại quốc  của chính phủ Mỹ.










            Quân đội Đài Loan bày trận chờ TC:


                        Trong Thông điệp đầu năm 2019, một lần nữa, Chủ tịch TC Tập Cận Bình đe dọa sử dụng mọi biện pháp, kể cả vũ lực  để thống nhất Đài Loan. Đài Bắc, qua tuyên bố của Tổng thống Thái Anh Văn, phản ứng dứt khoát:  Không bao giờ chấp nhận đề xướng  một quốc gia hai chế độ  của CS Bắc Kinh. Nếu tuyên chiến, TC sẽ đụng với nhiều bất ngờ đấy !.




                        Theo các tài liệu học tập của TC, mà các Chuyên gia Tây phương có được, khi tấn công Đài Loan, quân đội TC dự trù sử dụng hỏa lực hỏa tiễn áp đảo, trên không, trên biển, để nhanh chóng hủy diệt các công sự phòng thủ của đối phương, vô-hiệu-hóa các đại đơn vị ngay từ phút đầu tiên. 

            Cùng lúc, Gián điệp Đặc công xâm nhập từ trước, sẽ ra tay ám sát Tổng thống Thái Anh Văn, phá hoại hệ thống Truyền tin và Giao thông, biến tàn quân thành rắn mất đầu.

            Giai đoạn hai sẽ là chiến dịch vượt eo biển với hàng chục ngàn tàu lội nước, thương thuyền của tư nhân chở một triệu quân đổ bộ. Cũng theo dự kiến, trong vòng một tuần lễ, Đài Bắc sẽ thất thủ. 

            Tuần thứ hai, ban hành Thiết quân luật, biến hải đảo thành tiền đồn đối phó với cuộc phản công của quân đội Mỹ và Nhật Bản.
            Tuy nhiên, nếu đánh thật, quân đội TC sẽ gặp một kịch bản khác, vì ba yếu tố:  Thiên thời, địa lợi, nhân hòa không hội đủ.
            Theo Chuyên gia địa chính trị Đông Á Tanner Green trên mạng Slate.fr,:  Trở ngại đầu tiên là TC không thể ra tay bất ngờ. Bởi vì để vượt eo biển, mỗi năm chỉ có tháng Tư, và tháng Mười là sóng yên gió lặng. 

            Chuyên gia Mỹ Ian Easton, ( Tác giả quyển sách The Chinese Invasion Threat : Taiwan’s Defense and American Strategy in Asia ) nhận định:  Mỹ, Nhật và Đài Loan biết quân đội TC chuẩn bị động binh trước đến 60 ngày, và biết nơi nào là mục tiêu của hỏa tiễn trước 30 ngày.


            Như vậy, Đài Loan có đủ thời giờ di dời các Cơ quan Chỉ huy trọng yếu, tăng cường phòng thủ, bắt nhốt Gián điệp, gài thủy lôi và mìn, phân tán mỏng Lực lượng Vũ trang, và phân phát vũ khí cho 2,5 triệu quân trừ bị. 

            Chưa hết, hàng triệu công nhân TC làm việc ở các Công ty Đài Loan sẽ bị sa thải, và mất lương.  Nhân viên hoạt động tại Đài Loan bị cấm gửi tiền về quê, khi TC khai hỏa.


            Ở mặt Tây của Đài Loan, 13 bãi biển thuận tiện cho đối phương đổ bộ, đã được chuẩn bị phòng thủ từ lâu. Tuy trong thời bình, hàng loạt đường hầm kiên cố đã được xây dựng nối kết với những kho vũ khí, kho lương thực dưới mặt đất. 

            Trên các mỏm núi là rừng cây gai. Hầu hết các nhà máy hóa học của Đài Loan tập trung ở vùng duyên hải sẽ là những lò phun hơi ngạt khi cần.
            Những tàu đổ bộ nào không bị tiêu diệt trên biển sẽ đưa lính vào  mê hồn trận tân thời: Hàng hàng cây số lưới sắt bén như dao cạo, những móc câu, dây kẽm gai, chông sắt, tường thép chống xe tăng, cùng với trùng trùng container và xe phế thải.
            Tất cả các con đường và địa điểm đổ bộ, chuyển quân đã được ghi tọa độ. Mỗi tòa cao ốc, mỗi khu phố sẽ biến thành một « quần đảo trên bộ » kéo quân Hoa lục vào chiến tranh thành phố.
            Thiên thời và địa lợi không có, TC còn bị thiếu yếu tố nhân hòa. Hơn ai hết, ban Lãnh đạo CS Bắc Kinh xem Đài Loan là cái gai phải nhổ, vì hải đảo là một nền dân chủ đúng nghĩa và xứng đáng ở châu Á.


            Theo Mathieu Duchatel, Chuyên gia Pháp thuộc viện ECFR:  TC biết rõ phe muốn thống nhất với Hoa Lục không bao giờ đủ đa số để lên cầm quyền. Một kết quả thăm dò ý dân công bố sau ba ngày của lời đe dọa của Tập Cận Bình, cho thấy: 84% dân Đài Loan khước từ sống chung với chế độ Hoa lục.
            Điều mà Đài Bắc cần được trấn an để không mất tinh thần là sự hỗ trợ của Mỹ về chiến lược và vũ khí. Điều này vừa được Tổng thống Donald Trump đáp ứng. 

            Với John Bolton làm Cố vấn An ninh Quốc gia Mỹ, Đài Loan có người bạn vô giá. Đó là chưa kể Đài Loan là tiền đồn đóng chốt yết hầu của biển Nhật Bản và Biển Đông nữa.


            Ngay sau khi Tập Cận Bình đọc xong « Thông điệp gửi đồng bào Đài Loan », chủ nhân Tòa Bạch Ốc ký đạo luật « Sáng kiến Tái Bảo đảm Châu Á » (ARIA) đã được Quốc Hội biểu quyết một tháng trước rồi đó mà: 

            Cho phép bán vũ khí cho Trung Hoa Dân Quốc, để đối phó với các đe dọa hiện tại và tương lai, từ Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa CS.



                                                                                                                                    Hết.





__._,_.___

Posted by: van tran